Cuộc đời này chỉ có một lần để sống – Đạo diễn, Tác giả sách, Nhà sáng lập Lotus Gallery Xuân Phượng

Anh xem còn gọi đến với Hair ship lần. thứ bao nhiêu thì mình cũng không nhớ. nữa nhưng mà cái điều tuyệt vời nhưng mà. làm hai mới ship đấy là chúng ta được. gặp trò chuyện với những nhân vật mà có. thể là bạn không tin tưởng tượng được. chứng minh đa

Anh xem còn gọi đến với Hair ship lần. thứ bao nhiêu thì mình cũng không nhớ. nữa nhưng mà cái điều tuyệt vời nhưng mà. làm hai mới ship đấy là chúng ta được. gặp trò chuyện với những nhân vật mà có. thể là bạn không tin tưởng tượng được. chứng minh đang cầm trên tay. cuốn Gánh Gánh Gồng Gồng mà chúng ta sẽ. gặp và sân Phượng là tác giả của cuốn. hồi ký này ngay sau đây để nói về cùng. trò chuyện này thì chứng minh có thể trả. lời rằng là chúng ta sẽ trải qua đủ cung. bậc sẽ có những cái sự xúc động với. những cái sự rùng mình nhất để chiếc tân. người ta nhãn đó lúc nào cũng đánh nhau. lúc nào cũng nói như thế họ có biết đâu. rằng. nhưng cái đang lớn trong chiến tranh. Nhưng cái kiểu đựng trong chiến tranh. cũng như sự khó khăn khi hòa bình hòa. hợp được với nhau là những vấn đề mà nếu. không am hiểu lịch sử không thể rung.

Động trái tim được có những cái sự bỏ lỡ. ngàng. bởi vì cuộc đời của bà Xuân Phượng ở cái. thời điểm và gặp chúng ta là 93 tuổi đã. trải qua tất cả các nghề trong đó có. những nghề như là phóng viên chiến. trường làm phim về đề tài chiến tranh bó. một sự an toàn tương đối lấy một cái. chết bảy mươi phần trăm nhưng mà con. người ta khi sống có một lần trong đời. là nhà văn viết lại những cái cuốn sách. hồi ký dư để chọc cháu con cái mình thế. sao yêu được thì chỉ con không có gì. Bằng kiểm sát cũng sách nói chuyện đời. nói chuyện thì những cái lúc mà mê Mày. đọc nhưng ở sách ấy thì con người Nó có. cái nhận thức nó khác đi khỏi giật mình. đã bảo À té ra là trước kia Cuộc sống là. như vậy là trên bên về cháy nổ chế tạo. các cái kiếp nổ trong chiến tranh tất cả. những gì mà chúng ta có thể tưởng tượng. được ra tất cả những thời gian mà đất.

Nước của chúng ta đã trải qua lịch sử ý. kiến chỉ cần qua một cuộc trò chuyện bạn. sẽ thấy tất cả và thì mình mời mọi người. cùng gặp gỡ trong hardship tập mới nhất. và sân Phượng. Sẽ mọi người đến về 20 sức uống gì không. Đây là một chương trình Forecast mà mỗi. tuần thì mình sẽ được phỏng vấn một nhân. vật. họ như một bộ sưu tập những câu chuyện. mà chứng minh rằng may mắn được chuyện. cho và đến ngày hôm nay thì chắc mọi. người cũng nhận ra là mình không gian. hơi khác làm chút xíu chúng ta đang có. mặt tại phòng tranh Lotus ở phía bên. quận 7 thành phố Hồ Chí Minh với không. gian rất rộng hơn 800 mét vuông và ở thế. không gian đặc biệt này thì chúng ta gặp. một nhân vật và Tiến Minh phải nói rằng. là đã lấy bao nhiêu nước mắt qua một cái. cuốn hồi ký Mỗi cuốn sách mà chỉ chưa. đến 300 trang 290 sạc nhưng mà cái sức.

Nặng của cuộc đời thì à. anh nói để hi vọng này chúng ta sẽ có. cái dịp chia sẻ kỹ hơn con đực xin được. Chào mừng bà sân phượng đến ngày 20 sếp. cũng vừa tôi rất là vui. Hôm nay được cái chuyện với em khi tôi. gặp rất nhiều MC cho cuộc đời của tôi. rồi Tôi làm phim nhiều Tôi phỏng vấn. nhiều Em phải nói rằng hôm nay gặp em. rất là duyên dáng và cũng hồi hộp Không. biết rằng những câu hỏi của em nó có ác. quá không Mình còn trả lời được hay. không thì nói mẹ Đó là nhưng mà thôi Có. gì nói lấy lạ mà tôi nghĩ rằng là những. cái người mà dữ nói chuyện với chúng ta. hôm nay chắc họ cũng đầy thiện cảm thấy. không có một cái gì mà khó khăn đối với. chúng ta có những đột biến là phần Thằng. này là mới tại vì là phần xanh đầu tiên. của bà thì ở phía bên trung tâm quận. nhất cơ Cái cảm giác khi mà ở giữa một. cái nơi mà mình đã gây dựng vào năm 91.

1991 đến bây giờ như thế nào ạ phận Tôi. nói thật nhá là lúc đầu khi mà tôi. nhường lại tôi nhượng quyền và tôi muốn. truyền lại cái sĩ kỳ kinh nghiệm và. những cái vốn liếng của tôi có trong một. cái đối tác rẻ hơn rất nhiều thì đã thật. là khi mà những bức tranh đầu tiên ra. khỏi cái Ừ ăn đi tiếp chụp con thì ai mà. đã từng xa những đứa con thì hiểu tâm. trạng của tôi Lúc ấy. tôi lo lắm toàn không hiểu rằng những. con người ấy có tiếp thu những cái ta. ngày được hay không và họ sẽ làm gì cũng. cái này nhưng mà qua cái thiện chí của. họ để tôi cảm động chứ cái cảm động nó. làm cho tôi đồng ý ngay mà để và chuyển. nhượng và thật là may mắn cho tôi gần. cuối đời tôi đã thấy phòng tăng của tôi. nốt trẻ hẳn lại. nó có thể nói nói chuyên nghiệp hơn và. nó rộng rãi hơn. hai nữa là những người mà tôi trường. Nghĩa họ sẵn sàng tiếp mỗi con đường đi.

Của chúng tôi một cách giỏi hơn tôi. nhiều trẻ em tôi nhiều và nhiều sáng. kiến cho nên nếu em hỏi tôi rằng là khi. mà sau Bye hơn 30 năm trong nghề sắp sữa. gọi bà nhí hoàn toàn đấy. thì tôi thấy Ê. bà cũng rất là mừng hai mới ship được. tổng mặt ở đây và bạn con gì tên là hai. cái xuống gì không cho nên là chị đến. thì có bà có chuẩn bị đây là ấm trà mà. vẫn hay uống chả tôi là người nghiện chả. mấy chục năm rồi. Và nếu mà cái câu này nó hơi hơi khuôn. mẫu và tỉ Nhưng mà nếu mà coi cái đồ. uống. nó đại diện cho tính cách của mình ạ thì. bà thấy chả nói lên điều gì về tính cách. của bạn. cho tôi tôi thấy rằng. không những cái qua uống trà Mở qua cách. sống qua cái trang phục qua tất cả những. cái gì mà đã làm tôi đến tuổi 93 này thì. tôi nghĩ rằng là cái quan trọng nhất đối. với tôi và tôi làm được cái gì trong ý.

Thích của mình và cái điều thứ hai tôi. rất là sự cố gắng theo được là tôi nghĩ. rằng cuộc đời này chúng ta chỉ có một. cuộc sống mà thôi không ai giàu tỷ phú. đến ông nào đi được cũng có ai cuộc sống. vậy thì trong cuộc sống của mình cánh. làm sao mà thực hiện đúng những cái điều. gì mình suy nghĩ cho nên khi hỏi tôi về. qua ông trà qua sở thích như thế nào thì. tôi nói tôi suốt đời tôi theo hai mục. đích như vậy thì rằng ai đằng sau lưng. thì. cũng đã là cảm ơn AE kiếp vậy Hay ship. và chọn cho bà góc còn này thôi con nhìn. thấy được nghe câu và nhắc đến là chúng. ta chỉ có một cuộc đời Hãy trân trọng. biết ơn và cố gắng sống gì đáng nói đến. cuộc đời của bà thì thì mình cũng rất là. may mắn Nếu các bạn chưa biết đến ngày. nhánh Hồng Kông thì các bạn phải đọc cái. quần này con không biết là khi bà bắt. tay con biết là nó là một cái phiên bản.

Tiếng Việt của cái quần áo dài và trong. những cái ngày tháng cô viết ở nhà thì. bà quyết định là bắt tay viết lại và nó. cũng công ty do riêng tư tại vì là mọi. người cũng khác nhiều là bà cảm giác mẹ. của bà cũng chưa thực sự hiểu tại vì bà. xa gia đình từ năm 16 tuổi đến năm 60. tuổi mới gặp lại Bởi vì cái tình hình. chia cắt của chiến tranh ngoài cái lý do. rất là riêng tư là để cho mẹ và chính. gia đình của mình hiểu cuộc đời của mình. ở cái thời điểm này khi mà cái giao thoa. giữa các thế hệ là điều buộc phải diễn. ra trong cái thơ Bình con người ta nhất. là khuyên là mọi người phải đọc cái quần. này nhưng khi mà bà viết đấy mà có một. cái một cái suy nghĩ gì là giới trẻ họ. sẽ nhìn nhận cái sự kiện trong ngày ra. sao không ạ câu hỏi của em rất Ừ đúng. với cây suy nghĩ của tôi Tại vì. gia đình chúng tôi cũng rất nhiều gia.

Đình khác chúng ta ở vùng thế kỷ mà hai. gia đình năm Bác hầu như không gặp nhau. rồi hai chế độ chính trị khác nhau vân. vân và vợ mình cho nên với nó hữu hình. Chúng ta có quân sự chia cắt mặc dầu. chúng ta không muốn nhưng mà chúng ta có. một sự chia cắt thì tôi cũng biết gia. đình khác thế nào Nhưng gia đình tôi Tôi. rất may mắn Bởi vì khi gặp nhau lại. tôi xin nói thật là tôi không hề có sự. suy nghĩ về sự chia cắt giữa các em tôi. ở miền Nam và tôi miền Bắc như thế nào. Và khi tôi đến năm 1975. sau khi mà đi vào thành phố Hồ Chí Minh. Lung ta gọi là thành phố Sẽ có vào Sài. Gòn thì tôi biết mà nhà chúng tôi là ở. đường Yên Đổ cho nên tôi vội vàng tôi đi. cùng với hai quay phim lúc đó tôi làm. đạo diễn phim tôi hay tôi lên nhà của. của em tôi em gái tôi là xuân hạn thì em. gái tôi đã đi rồi tất cả đi hết rồi mà ở.

Trong nhà là cái nhà rất là cô rất là. đẹp Nhưng mà trong đó muốn nhanh Đù Đạt. rõ ràng là có một cuộc ra đi rất là vội. vã. thì tôi mới hỏi các cháu ở đấy lần cái. cái cái nhà của ông bà thức là bố mẹ tôi. ở đâu thì nó anh em mà chỉ thực liên nhĩ. khác thì trên cái gác ấy khi tôi thấy có. một tấm ảnh năm tôi sáu tuổi và để trên. bàn thờ. là một cái thứ hai tôi thấy rằng đổ Đạt. vali quần áo sách vở đáng tiếc lẫn rất. là lỗi rồi đó trong nhà thì tôi biết gia. đình tôi đã rời khỏi. sài gòn trong một giây thời kỳ rất là. vội vã. anh. và tôi đít bàn thờ thì tôi hiểu rằng. chắc là thứ nhất gia đình nghĩ rằng tôi. đã chết ở miền Bắc với bom đạn như vậy. cho tôi đã chết hoặc là cũng không biết. rằng hay là chế độ đó nghĩ rằng có một. người đi theo mình khiếp miền Bắc thì sẽ. có vấn đề cho nên để khi kể ảnh của tôi. Tôi không biết như thế nào nhưng mà tôi.

Lấy lại cái ảnh mà tôi có nói với hoa má. tôi ở trên nói ở giữa không trung bạn. rồi Ba Má Ơi Con Đã Trở Về. bây giờ nói lại như thế nhưng lúc ấy để. khóc. chị và mấy cái người quay phim không. dính dáng gì toàn miền Bắc mà thấy cảnh. tình một người đàn bà ra đi năm 16 tuổi. trở về năm ấy tôi đã 50 tuổi. 50 tuổi 60 tuổi và bơ vơ không còn ai. thì mấy người đó nhìn thấy cảnh tôi như. thế cũng khóc để tôi nói với em rằng là. cái sự chưa cắt. đó là mẹ chúng ta đau đớn bao nhiêu cho. nên hỏi rằng ai là người thích hòa bình. nhất thì hãy nói rằng như cái dai mềm. nào bị chia cắt nhưng cái gia đình nào. chịu cái cảnh chia đôi như vậy những tên. gia đình như thế họ ao ước hòa bình một. cách chọn cùng à. khi. con cò Sang phát và ngay trước khi buổi. mà rất là có duyên lại vì là thì mình. được gặp và nghe trước khi phải nghe.

Chuyện đến sân bay giới trẻ ở Pháp là. giới trẻ việc những người Việt sáng tác. rất là lâu thì có chia sẻ là câu chuyện. này nó cũng khá là quen thuộc tức là và. nó diễn đến cả cái thời kỳ của các bạn. trẻ bây giờ đây là khi mà nói là mình. đến từ Việt Nam thì rất là nhiều người. vẫn nghĩ là Việt Nam là nơi vẫn còn. chiến tranh cái thời của con đã không. biết chiến tranh là gì rồi nhưng mà được. nghe rất là kể rất là nhiều qua phim ảnh. và qua ông con cũng là người đi lính. Nhưng cái thế hệ sau này họ không biết. vì chiến tranh đã đành thậm chí những. người ông bà mà có thể kể lại được về. chiến tranh cũng không còn Họ chỉ biết. được là nếu họ ra nước ngoài họ nói họ. đến từ Việt Nam thì sẽ có những người. già khác nói cho họ là cái đang Quân ý. cho nên với họ chiến tranh là cái gì đấy. Nó hơi hơi cổ nó như một cái phụ kiện mà.

Người ta không muốn đính kèm với cuộc. đời mình rất hay là với cái mát Việt Nam. của mình nhưng thực ra mà khi con nó cái. quần này. chỉ còn thấy mình không thể quên mình. không thể quên và Thậm chí mình phải. khác nhi. Nhưng con không biết làm thế nào để dịch. chuyển cái giá trị đấy cho những người. trẻ khi mà họ không còn một cái tiếp xúc. trực tiếp nào hay gián tiếp nào hay lật. cùng người thân. thì theo bà. chúng ta cứ để như thế hay là chúng ta. phải tạo ra một cái lực kể nhiều hơn về. các cuộc chiến đã diễn ra ở Việt Nam. Em nói câu đấy làm tôi nhớ rằng tôi có. nằm trâu thổi. và hiện nay cũng được ba chắc rồi thì. sau khi mà tôi nghĩ rằng khi mà tôi nói. về cuộc chiến đấu sẽ Xưa kia Trước kia. ông cha đã như thế nào chứ gì Ngô Quyền. mâm cơm bầu trời Bây giờ anh về thiệt. hại rồi hồi xưa làm ông ơi mà là chị có.

Ăn một tí rau muối. thì thấy mặt trước nó cũng bình thường. không không hiểu tại sao mà phải ăn rau. ăn muối Tại sao cũng cái cô mang thì tự. nhiên mà họ cũng hiểu được như giai đoạn. đó. mà cũng phải một mình con cháu nhà tôi. Hầu hết những gia đình nào mà vì em nói. tức là đã qua hai thế thậm chí bà thế. rồi thì người ta nhắc đến chiếc cân. người ta nhãn đó lúc nào cũng đánh nhau. lúc nào cũng nói như thế họ có biết đâu. rằng. ở những cái động lớn trong chiếc chân. nhưng cái kiểu đựng trong chiến tranh. cũng như sự khó khăn khi hòa bình hòa. hợp được với nhau là những vấn đề mà nếu. không am hiểu lịch sử không thể rung. động trái tim được mà một khi em cũng có. cái rung động trái tim thì tôi xin bảo. đảm rằng không có cái sự nói nào không. có một cái lời nào có thể thuyết phục. được chơi đi khi mà viết cuốn sách này.

Thì tôi cũng hi vọng mà cái đó là một. phần thứ nhất là để cho mẹ mình hiểu. rằng không phải đi thế này không phải là. để và làm một cuộc chiến nay là để làm. thế nào mà do hoàn cảnh đưa đẩy vào với. lúc đấy Cái thứ hai nữa là. ở các cây chống trẻ để hiểu Dần có cả. một thế hệ hai thế hệ. tự nguyện. hi sinh để mà cho cuộc đời tôi trở lại. với hòa bình thì Theo tôi nghĩ khi Cách. mạng tư duy để chọc cháu con cái mình. thế sao hiểu được thì chỉ còn không có. gì bằng cảnh sát cũng xác Nói chuyện đời. nó truyền thì những cái lúc mà mê Mải. đọc nhưng ở sắc ấy thì con người Nó có. cái nhận thức nó khác đi khỏi giật mình. đã bảo À té ra là trước kia Cuộc sống là. như vậy tôi nói thêm là. Ừ tôi có thằng cháu nó giỏi các anh tôi. đi tôi nhờ nó dịch cái bạn rất kiểu dáng. cùng sang tiếng Anh thì tôi tôi không. hiểu như tôi chắc là trước kia cháu tôi.

Nó không đọc trong chú đâu bởi vì nói. nhiều Chiều mai đã đọc ba trong trang. của một bà già nó còn biết bao nhiêu. việc nữa nhiều việc theo của nó là hay. thì cho nên nhưng mà khi nó ngồi cho tôi. nó đọc từng cha nó suy nghĩ rồi thì tôi. thấy nó cảm nhận nó hoàn toàn khác. và vừa rồi thì cháu tôi nó làm việc. trong cái hạn trong một cái sự phim Cho. Một phim thì các em đạo diễn. em đạo diễn mới mới nhắn nó vào nói. chuyện cho tôi anh Đạo diễn là một cậu. cũng trẻ vừa làm cái phim Chị cũng sơn. Thế thì anh đầu rẽ anh nói rằng là trời. ơi khách của mà của của em xúc động quá. khi anh đọc anh cảm thấy rung động nhiều. thì. cháu tôi nó mới nói em đọc em cũng rung. động thì tôi nghĩ rằng cứ em này dáng em. khác cháu này lên cháu khác nếu chúng ta. của khách phổ biến như quyển sách như. thế này cũng phải một mình tôi rất nhiều.

Người làm tự truyện Nếu có những người. đem nhận xét tây và giúp cho các em đập. giúp em Em hiểu thì tôi thấy rằng người. trẻ Việt Nam rất thông minh thông minh. hơn chúng tôi rất nhiều và tự đó dạy cho. nó truyền cho nó 1 cái sự rung động về. nỗi khổ của người khác rung động và nỗi. khổ của cha ông mềm và hiểu giá trị của. những cái sự khổ cực ấy. thì mình đọc cái quần này. còn nhiều khi nó rất là ngạc nhiên vì bà. viết rất là giản dị. cái câu chuyện nhiều khi mới thấy là con. rồng Đã Như Mũi ròng đấy nó có một câu. chuyện và bà cũng. thể thấy là nhiều khi bạn phải cắt bớt. đi. Khi mà cái câu chuyện nó có sức mạnh rồi. thì Những cái khâu văn vẻ các thứ nó. cũng không còn quan trọng nữa và cái. điều đặc biệt nữa mà con thấy rất là hay. đấy là con chị Ví dụ hình ảnh Bác Hồ thì. chắc là hai người Việt cũng biết nhưng.

Mà để bác Hồ hiện lên trong cuốn sách. này với một cái góc nhìn nó rất là cá. nhận như bà nhìn bác lúc mà bà chưa kịp. dọn phòng Mọi người chị dọn phòng và Bác. Hồ đã đến nếu chẳng hạn thì cái chi tiết. như vậy. Cuộc đời bà thì mọi người cũng nói là. như một cái quần lịch sử của cả đất nước. thì mấy chục năm như vậy thì có rất là. nhiều người bạn đã gặp và những cái tên. đấy Đúng là bọn con chị đã trong sách. chỉ. có cảm giác như họ không có thật cho đến. lúc mà con đọc được cái cuốn này thì bà. thôi bằng cái sự thần kỳ nào đấy Con. không biết tại sao bạn luôn gặp lại được. những người. từ 5,5 60 năm sau vẫn gặp lại được chỉ. có cái gì lý giải cho hỏi những cái. chuyện đấy ạ Tới trong này con người. chuyện tôi kể vui thôi là vì cái hôm đó. là tổng Nguyên khu tập thể lê phụng hiểu. thì có một cái bà mà tôi bụng đi đẻ và.

Tôi đưa đi nhưng mà đi vội cho nên thằng. mày đã con đã gần gọn xong rồi lên Xích. lô đi và Tôm bại ông chồng thì đi sau và. đảm cũng sẽ đạp đi theo sau ông chồng. thì vội mặt nó kéo áo vest nhưng mà mặc. quần đùi tại vì em luôn vui vợ sắp đẻ. khi đi đẻ từ hôm sau Nhưng khi đi về thì. công an huyết còi. Em có nhớ lại đây Con nào đấy Công Anh. đi coi bà ngoại đi đâu thì thấy mình có. vừa đi Đỡ đẻ về người ta thấy một cái. ông mặc cái áo bộ đội ông ấy là làm quan. to đại diện thương mại của mình đã Hồng. Kông rất là sang trọng nhưng mà lúc ấy. ổn vội thì còn mình thì áo quần máu me. đầy hiện cả rồi Nếu mà đi đâu đi không. Bọn tôi anh ta lung tung với mệt đấy thế. là nó tốc vào nhà em đấy cứ tưởng như. thế và sau đó thì ông chửi lộn nên xin. lỗi và chúng tôi trở về chắc là em đọc. bây giờ rồi Thế thì cái chuyện này tôi.

Kể về em bé đẻ ở trong bệnh viện thôi. cách đây 7 tháng thì tôi thấy hay hay. người đàn bà Bước vào phòng tranh của. tôi ở dưới Nam Kỳ Khởi Nghĩa và bảo rằng. cháu là vợ anh Dũng tôi chả biết Dũng là. ai thì té là nó Dũng là cái người mà con. đọc quyển sách này giống là cái thứ bé. và đẻ trong bệnh viện mà bà đã bị bắt. thế thì thế thì em nó nói lại dừng là. Dũng mất rồi và hôm nay con thay mặt. Dũng đến đi Cảm ơn bà thì đúng như em. nói là một sự thần kỳ Tôi không bao giờ. tôi nghĩ rằng em bé đâu hoa này trở lại. với tôi như vậy hay là cái dự em bé thức. ở trong Quý Ly thật là lạ lùn chích em. nói chuyện 5674 đặn như mưa và sau 40. năm sau em 49 tuổi tình cờ cái ngày cuối. cùng tôi sắp rời Việt Minh đi về thì gặp. em ấy thì đại khái như cái chữ như thế. tôi thấy rằng là có lẽ nhưng chiều Tây. đi và đầu óc của tôi và tôi nhớ có lẽ.

Như kiểu khác với gặp nói tôi không nhớ. cho nên tôi viết màu là việc cái đó nó. cũng tính mạng vào cái suy nghĩ của mình. và miền thế cũng có cái vòng một cái. vòng Đúng là người 40 viên nên bắn đi. một cái để nó coi lại mình trong lòng. mình cho nên không phải là người khuyên. Đạo Đức ơi nhá Ở hiền gặp lành ở tốt sẽ. gặp tốt thì đó là một cái điều mà cuộc. đời dài của tôi này tôi có thể kiêm. nhiệm và tôi nói hết sức thật thà với. các bạn gặp đừng làm cái gì ác độc quá. để sau này kiếp kết quả báo thì Kết quả. đem lại ngay thức mình em phải đặt sau. này có kiếp sau với cái gì đâu chị đó là. một cái bài mà học thí nghiệm và cũng. nói thêm với em rằng là. khi anh nói vậy Tự nhiên tôi nghĩ tới. cái hình ảnh em nhà triết học Trần Đức. Thảo khi mà ba chục ba chục năm sau tôi. gặp anh ấy ở đại học sorbonne thì như.

Paris tôi quên rồi nhưng mà khi ông phí. từ Villa là một nhà sử học pháp giới. thiệu với mọi người gần đây là một lâu. đài khoa học đã từ Việt Nam Trở về với. chúng ta. Ừ thì ông ấy đi lên và cái trang phục có. thấy là gì là một cái áo bằng màu lông. chuột rất dài em nhớ năm ấy vụ tệ chúng. tôi nghèo lắm muốn từ có hai ba bộ quần. áo mỗi lần đi nước ngoài đến ghế kho. kho kho áo quần đủ cỡ và. bao tử mình vừa cái nào mặt cái thấy cho. nên phải ông ấy uống mượn được quần áo. măng tô con đã tự thời đại chiến lần thứ. hai rất là dài rất là sao vậy Ông đi lên. thì ông ông bước lên cái bóng như vậy Và. bên cạnh đó là hôm nay là có nhà xem. được Villa nhiều nhiều nhà giáo sư của. Nepal và cụm artist thì thấy rằng là. không ai để ý đến cái áo với ngựa người. ta thấy hào quang của trí thức thì trang. đảo một con người ông điên cũng nói.

Chuyện để tôi nói chúc tuần hoàn là như. thế nào Ông đang nói chuyện thì lúc đó. thì. anh em có nhờ tôi là gọi là biết tiếng. Pháp thì giải thích dùng từ. lúc đầu tôi nghe rồi còn Hiếu sau thì. rất cách tôi chả hiểu cái gì ông nói về. chủ nghĩa Macxit thiếu gì đâu Không biết. mà dáng từ khoa học của ông nói hai chữ. đồng bộ không dừng không cần giấy tờ. bằng cái giọng pháp tuyệt vời. thì trong nước ngoài người vỗ tay hoan. lên Tự nhiên tôi nghĩ Cái cảnh. mà tôi có viết trong sách Tôi đến thăm. ông một cái năm đó ông đang ở khu Kim. Liên ở Hà Nội mùa đông. Chúng tôi đến thăm ông ấy thì đem giống. máy nắm gạo. à Mà dạo cũng không cầm tay mà cho vào. túi. để mày đi tay không chân trông rất là tử. bình thường đến nơi thì bốc gạo bỏ ra mà. ông ích các em chắc không biết cái logo. logo làm cái lon sữa bột màu nhưng bằng.

Giấy này mà sau này người ta dùng lên. đặt để sữa bột nhưng mà trong thời kỳ. nghèo nàn 5 nhá năm 60 Ở Việt Nam người. ta dùng để làm cái khi son hãy luôn phía. sau này đâu Uống. xong bigo thế thì không có biết tại vì. nhà chật Giờ này cũng mấy bài ba cây rút. gan này và ông để cái loa lên trên như. thế này. Anh và Ông Tố 2 gạo mà chúng tôi đem đến. đó. với cho nước vào và bắt đầu đun để mà để. mà nấu một bát cháo cho bố ông đang muốn. nằm trong nhà. cánh nó khi làm sao mà quên được cho. ngay khi nhắc đến. Tại sao mà tôi viết mà Em đừng nói nó có. sự tuần hoàn có sự chả đi ta lại làm. việc nhưng cái đó đi vào Tâm thả mình. bạn quá Và khi ông. Trần Đức Thảo nói chuyện thao thao bất. tuyệt về. chưa Đúng Nghĩa Messi thì đọc đầu óc tôi. thấy hình ảnh cái khói nó leo lét trái. mà khói ấy là do như tờ giấy mà không. biết ban Thảo không phải đốt thì cũng.

Lấy làm chất tốt để mà nấu nồi cháo. trong cho bố mày cháo không kịp nhiều. đâu chỉ sôi nở gạo và phát rồi Tại vì. không có không có không có đủ và ông ấy. đút cháo cho bố ông ấy thì nhưng cán đó. anh em ơi Đấy chắc cũng không thể nào. quên vì thế mà hỏi tại sao cứ xách tay. nó có những cái kể cái chuyện Từ cái lúc. bắt đầu và may mắn nó có cái kết là vì. những sự việc ấy mất đi vào tâm khảm tôi. như tôi đã nói rất là mạnh. nhưng con tò mò. Đúng là những cái sự kiện đấy. rất là. đáng nhớ đến mức không thể quên được cho. nên in đậm vào Nhưng con cũng tin là Bà. có một khả năng ghi nhớ nào đấy hay là. kịch cách và tập trung vào những cái sự. kiện đấy Tại cùng một sự kiện nhưng mà. sẽ có những người nhìn thấy nó rất là rõ. nhưng có những người thì chỉ đi ngang. qua đường chị con không biết là trong. bao nhiêu năm như vậy và có một các em.

Cách nào để và ghi nhớ baby đấy cái cuốn. này thì mình lại xin được nhắc lại mọi. người là nó trong đó rõ ràng không phải. một cuốn sách này nhưng mà cái sức nặng. Em có phải những cái sự kiện mỗi cái. rồng nó lại là một câu chuyện ở trong. đấy thì con không biết là bà đã ghi chép. hay là cái cách nào để ghi nhớ lại. là tui quên tiếng Đi mà cho em nha được. sẽ thế và mọi người từ tiền đã bị bằng. trong mọi người nhá. Tôi là năm tôi học ở trường couvent des. oiseaux Đà Lạt thì tôi rất may mắn được. tôi có một cái bà mà giáo là một mà me. một bà mẹ tức là dòng cao cấp của của. của bên công giáo ba mẹ memory sâm tan30. dạy chúng tôi về. lê văn học Pháp. Ừ thì bạn nói một câu mà tôi nhớ mãi và. thằng gian một cái điều tự nhiên. các cháu ở các em các tròn đây các trò. nhìn và phải thấy đừng bao giờ nhìn mà. không thấy.

Hết bạn phải giải thích ví dụ em nhìn. con một cái bông hoa em thấy bông hoa nó. đẹp nhưng mà hãy thấy nó là công sức của. người ta trồng như thế nào Tại sao nó. mọc ở đây mùa nào nó nở màu hoa nó như. thế nào Và bao giờ nó toàn tức là nhìn. một sự việc nhìn thấu quà công của sự. việc mà đừng có bao giờ nhìn nhìn mà. không thấy phải nhìn và thấy. pháp2 chữ khác nhau trên nói rõ Việt Nam. thì cũng có nhìn và thấy em anh em có. những sự việc này ta nhìn Phước qua. không có gì nhưng mà có những sự việc. mình nhìn Và mình thấy gọi lại tôi sẽ. nói một cái ví dụ ví dụ như là năm 1000. xe 67. vào quay phim một cái trường học ở dưới. địa đạo Vĩnh Linh em nhớ nằm cái trường. học đó là nữa dưới đất nữa. nữa ở trên mặt đất trên mặt đất chỉ được. cái máy thôi Còn tất cả là dư âm và các. em đi học thì chú gỡ cái hôm đó Thế thì.

Khi mà vào ngồi viết thì năm đó là năm. mà không có chưa có bút bi gì đâu mà chỉ. có cái kia cái lọ mực và chống bụi vào. đây và ngồi viết thì bị ông giới event. sẽ là đạo diễn mới bảo thế này bảo vệ. Bình ảnh quay phim là anh quay cho tôi. cái em bé đang ngồi đó chấm mực và tôi. viết thì bị quay một tí hậu mà cũng phải. em nhìn mà anh chưa thấy tôi thấy Đây. đúng của mình qua anh nhìn mà chưa thấy. em phải làm sao quay người ta thấy rằng. đây không phải là một cái lọ mực bình. thường. đây không phải là cây bút bình thường mà. cái chất Lấy ở trong cái nút này viết. lên ý Tổ ý chí bất khuất dâu ngoại Bằng. mọi giá chúng tôi vẫn học thì khi mà anh. truyền đạt được cái ý lần là mực không. phải chỉ là mực mà mưa cũng là một cái. vũ khí một cơn mộng cách biểu hiện của. Lương Tâm Lương Tri con người khi ăn đi. lên được đấy em mới là một người quay.

Phim giỏi. thì tôi cũng xin nói cái việc đó để các. bạn biết để mà luôn luôn nhìn và thấy. đừng nhìn mà không thấy và khi và nhìn. đã thấy thì nó đi vào tâm khảm tôi giải. thích với em tại sao có nhiều việc tôi. không quên. con cũng nhớ đến kể chi tiết là chính là. bởi vì đi cùng và làm cái phim vị thứ 17. nên là bà mới có một cái nước ngọt nhưng. mà nhìn rồi cười là thì có biết bao giờ. vẫn còn. đứng và Thì mình vẫn. không có Ê bà có phải là thầy Nguyễn nói. chuyện gì thì vào toàn nói chuyện cuộc. đời bà là thế thì phải ngồi ba ngày ba. đêm cũng khi vẫn chưa hết cuộc đời bà. nhưng mà trong những cái bước ngoặt đấy. có cái bước mặt. nói như thế nào cho đúng Có khi nào mà. bà bây giờ bài nhìn lại và vẫn nhiên là. mình đã làm nghề đấy không ạ so với. những nếu mọi người nghĩ gì và mình đã. hé lộ một chút bạn là nhà văn còn sách.

Của bà cũng đã có hai dài thường rất là. quan trọng Hội Nhà văn. mà làm phim rất là nhiều phim mà về. chiến tranh phóng viên chiến trường màn. võ sĩ. nói có một cái nghề cũng rất là bà cũng. là một trong những 33 người phụ nữ Việt. Nam đầu tiên mà tạo ra kíp nổ đúng không. Bạn là nằm trên bí kíp nổ. mà làm phiên dịch trong rất là nhiều cái. bước ngoặt về nghề như vậy thì có cái. nào mà nhìn lại mà vẫn thấy là ngạc. nhiên nào ạ Có. không Nói tôi ngạc nhiên chồng tôi ngạc. nhiên âm nhạc nhưng bạn bè tôi ngạc. nhiên trước về đồ mình tôi thế thì tại. sao lại như vậy Tại vì thường thường. người ta lập biệt về Tam Tam thuộc di. động tức là 30 tuổi thì đặc biệt nhiều. lắm thì 35 tuổi lập Việt mà tưởng thường. là người ta Đến tuổi đó rồi Văn Ngại làm. việc khác. nhưng mà tôi thì lại có một cái trường. hợp đặc biệt. vì cũng vì với với cái lời dạy của bà mẹ.

Dạy tôi ở bài và giáo dạy tôi ở Đà Lạt. sống cuộc đời của một lần thôi thì năng. đó là tôi ở dưới địa đạo Vĩnh Linh tôi. đã viết trong sách rồi và hôn nó Tôi đỡ. đẻ cho em bé ở dưới lòng đất và Khi Con. đứa bé đã khóc ó o a thì tự nhiên có. tiếng khóc của người bố con ơi Con Mừng. quá con ơi Tức là một người lớn và một. khóc hạnh phúc và đứa bé khóc chào đời. chiếc thước số. may mắn nhất là lúc đó thì anh quay phim. đi theo tôi Bởi vì lúc anh thu thanh Tại. vì đi đâu làm yêu thích lên với đi hai. người là có chết một người con người về. báo với cũng biết giờ này anh trong lúc. mà tôi để anh tôi đang ghi hết giờ thì. lúc 1 giờ đêm mà khi chúng tôi trở lại. địa đạo của chúng tôi thì ông bà Ivan. vẫn còn thức đây chờ mà hỏi thế nào thì. tôi chưa kịp trả lời thì cậu trơn đấy nó. vẫn nghe máy ông ra và các bạn nghe.

Trong tim lòng mục đích về tưởng tượng. nhé trong cái lòng đất tối ông u như vậy. cất lên tiếng tôi quát tháo người này. người kia để tôi đỡ đẻ rồi Tôi sợ quá. tục bắt mọi người này kia xong rồi bỗng. nhiên nghe và kiwi có rồi nghe tiếng. khóc rên rỉ hạnh phúc của người bố. Ừ chị Chúng tôi ngồi sởn da gà ai nấy. đều cảm thấy có một cái gì cái sự sống. đẹp quá ngay trong lòng đất nghèo nàn. Tối tâm không biết ngày mai và còn xấu. tay chết giữa tiếng bom đạn mà nghe hai. tiếng khóc nó đập vào Tôm khám con người. và để lúc đó ông ibn Đặt tay vào vai tôi. và ông nói rằng nghề làm phim chiến. trường đã cho phép chúng ta chứng kiến. sự sống trong những giây phút cận kề với. cái chết như thế này Thế Thị Phượng có. thấy thế là hạnh phúc không thì tự nhiên. người người mình nó có cái gì nó rất là. chóng là vì hạnh phúc mặc dầu đòi anh đó.

Có nghĩa là ngoài việc là không biết. ngày mai mình còn sống hay không nhưng. mà bây giờ vẫn cảm thấy có cái hạnh phúc. khi thì cái cảm giác này. theo tôi đến lúc và tôi quyết định từ. một người bác sĩ của một cái phòng y tế. trong quốc tế rất sang trọng ở khách sạn. thống nhất bây giờ là khách sạn Sofitel. Hà Nội đấy từ đây từ một cái phòng khách. sạn Sofitel tôi cương quyết chuyển ngành. trở thành một phóng viên chiến trường. tức là. bỏ một sự an toàn tương đối lấy một cái. chết bảy mươi phần trăm nhưng mà con. người ta chỉ sống có một lần trong đời. thì khi vẽ hỏi tôi gần là có cái sự lựa. chọn nào mà nó Tôi nghĩ bây giờ tôi vẫn. thấy là. Ừ đúng thì tôi nghĩ rằng cái lựa chọn. của tôi khi làm được cái việc mà mình. yêu thích và mình cảm thấy rất cần thiết. trong lúc đó mà tôi làm được Nói thế. cũng nhờ cái sự giúp đỡ của gia đình bởi.

Vì em nhớ rằng khi mà tôi từ dạ cái địa. vị bác sĩ Phùng khác mà tôi tự tìm phóng. viên chiến trường là một người tay không. thì tôi bật lương tôi trở thành người. quét đường. 45.000 thôi còn nhớ lắm trong lúc lương. chúng tôi là chưa viên 7 rồi là gần gồng. thứ Chỗ ngồi tôi bỏ thì gia đình tôi. phải chịu đựng con cái tôi với chịu đựng. chồng tôi phải chịu đựng ngoài cửa hẹp. lo mất mát chết chóc còn cái dựng lương. bóng cũng có nữa thì tôi nghĩ rằng nhờ. cái sự hỗ trợ của gia đình tôi và cái. lòng quyết tâm của mình. nằm 37 tuổi tôi trưởng ngành thì khi mà. tôi chỗ nhàng thôi đi thế thì chết mươi. phần trăm bạn bè bảo vệ bài baby i bami. bom đạn và biết điên rồi. tin tức điên và tôi nghĩ rằng cuộc đời. tôi sống trong khi làm phim chiến trường. Ừ khổ thì rất nhiều nhưng mà phải nói. rằng là những cái niềm vui sướng và tự.

Hào cũng không ít không. thì. nó chỉ làm cái sức mạnh về mặt tinh thần. đã cảm thấy là đủ rồi nhưng con biết là. khi mà mình làm cái nghề mới cái việc là. mình học cái kỹ năng thì lại là của cái. thứ mà đúng đấy Chị không biết là cái mà. bà lại cũng có cái chiều nào về chuyện. tự học được những kỹ năng đâu Tại vì. Đúng là cái thời đấy thì con thì nhớ là. nếu mà trong trường lớp thì chỉ là Chỉ. bởi những ngày đầu tiên thôi chuyện cái. nghề đầu tiên hay là viết chữ con còn. sau đấy thì con không biết là. bà tự học các thứ như thế nào từ đâu thì. tôi tôi nói các bạn một câu có cha ông. chúng ta là rất rất là hay và mình cũng. thấy là học thầy không tày học bạn. ô tô thì. trong những cái năm mà ông Đào Diễm IV. đi qua đây thì tôi làm phiên dịch thành. phố vô tình mình chỉ cần dịch lại lời. ông nói thôi nhưng mình thấy ông nói.

Rằng làm ta vâng thì tôi phải nói với. các em lấy làm một cái tờ giấy li như. thế nào chụp cận cảnh vào ông khá thuyết. pháp được công việc mới cần kẹp Mau vô. tình mình là người phát ngôn viên trong. ấy mà cũng vô tình mình như là một phó. đạo diễn Thực tế tôi chả hiểu gì về nhà. nhưng mà vì là phiên dịch như thế phiên. dịch như thế Tôi làm mấy phim với ông ấy. ở bên Lào ở bên Campuchia ở Việt Nam thì. tự nhiên mình mình có cái vốn mà chưa kể. lại quay dạy học cho trường Đại học Điện. ảnh khóa 1 khóa 2 thì tôi là người dịch. cho nên khi ông nói về cái chủ nghĩa. hiện thực ở trong phim tài liệu làm thế. nào để nắm bắt vấn đề vẫn Vân thì tôi là. người dịch lại cho nên tôi cứ như thế. nào vào lòng tôi theo tôi cái vốn ấy là. cái vốn trời cho cho tôi cái thứ hai là. khi tôi làm phim từ. trước 300 cảnh chọn cảnh nào trước cảnh.

Nào sau cái nào đi vào Cần cái nào để đi. ra cái nào lặng được rút ra sao tất cả. 20 cái đó là hoang mang vô cùng quay về. quay tốt như vậy dẫn không được không. biết được như thế nào nó nhưng cách bật. tạp ví dù làm sao thì lúc đó lại bắt đầu. học Bạn nhờ nhân người giỏi hơn tôi Ví. dụ như tôi nhớ anh Mùi định hát Nhớ như. cái người giỏi về viết nhạc nên Hoàng. Vân giỏi về viết văn như anh chế làm. viên những người đó có thể như vậy giúp. tôi khi mà tôi viết một câu làm một cái. phim thì các anh ấy giúp ích cho tôi và. tôi theo họ mình cũng có cái sáng kiến. mình suy nghĩ nhưng cái chính là tôi dựa. vào bạn bè cho nên làm chỉ cần tôi ra. tôi khi tôi bắt đầu làm ra khỏi ngành là. tôi Nương người tập sự mà cũng Duy chừng. 3 năm sau tôi luôn tôi như thứ rất là gì. Em có biết có vi khả năng bình mình ham. học hỏi.

Quan trọng mà tôi Tại sao Phạm nghề tôi. nói anh nghe câu này nữa là cái năm đó. tôi đến đường Trường Sơn Và Khoảng 5 giờ. chiều. trời rất là trời mờ mờ ở trong rừng lên. sớm Chiều sớm lắm thì chúng tôi đang. quay một cánh rừng để ăn trái ở đằng xa. như tôi nói với anh quay phim lấy cái. toàn cảnh lấy cái toàn cảnh thì nó bảo. là không thấy được thì tôi mới thấy có. cái mô đất cao này tôi đeo lên và tôi. lại lên đây lên đây đứng đây làm gì à. chúc mày luôn thì sẽ thấy. thế tự diễn auldey Phước quá Chân. tôi nhìn xuống thì thấy xương xương. người ngồi rải rác trên các trục sử dụng. tất cả. tôi vội vàng nhảy xuống và tôi với ba. Anh quay phim Vội Vàng lấy đất đắp lên. là vì đó là một cái mù. ý của những người lính đi qua đó bị bom. bị tản nhiệt độc biết chết và không kịp. vui và mới thời gian nó xói mòn xói mòn. mình đã đứng nên xương đồng đội và mình.

Không biết. Ưu tiên những bức ảnh đấy. nhưng tiếp xúc cảm. ở sông ấy. thì em có quên được không. nhưng cũng phải nhìn và thấy đúng không. ạ thì mới. mới cảm được từ đây nói như vậy không. phải khuyến khích làm phim viết thường. muốn chỉ mong ít chết thường thôi không. có ai quen nhìn thấy cho nó mệt Khổ thân. những người làm phim và chết cũng nhiều. tôi có cùng lãng mạn. cái pha gọi là pha Quốc hầu bây giờ. chúng ta tung tăng đi qua Tôi vừa đi qua. ra ngoài quả cầu tôi nói với lái xe của. tôi đây là ngoài quá ngầu mặt có tên cho. chờ tôi có câu hỏi cái gì là một kết quả. bình thường đâu có biết đâu rằng là bố. mẹ năm trước. 40 năm 45 năm trước. là em anh Khuê là một người. công thức đoàn làm phim với chúng tôi. tại vì quay phim với Linh thì phải đem. về Hà Nội in tráng tại vì đến lưng thì. làm gì Con gì Mày in ra cho nên xem phim.

Xong rồi đã vượt bom đạn rồi mày còn cái. trước trở về đã Nội môn bạn cũng như mưa. rải bom Như Mưa làm sao mà đi thì không. đi đi qua cái phạt quả cầu đi 7 người. thì ra giữa giữa xong thì máy bay thả. bom máy bay Mỹ thả bom xuống. Vì vậy khi phải nó phim đảo thế này đâu. thế này xe chúng tôi rơi xuống nước bọn. này Vội Vàng Bơi vào lúc đó thì anh em. anh Khuê mục cậu nữa tôi quên một tên. quan hai Vậy để ôm mấy cuộn phim ôm thế. này và năm sóc ở dưới phà để bảo vệ phim. cái lúc mà phà đến bến bên này quân của. mình rồi á thì lấy anh ấy ra thì mấy thứ. phim đây là nó bê bết máu O Em thích khi. đem về xem phim Đấy lại im thì Cái hôm. mà ended in ra rồi thì chúng tôi tôi với. ông ibn ngồi Con Vâng tôi ngồi xem phim. thì thấy ở trên mạng ấy Phim đang chiếu. cảnh. từ bắn súng di động viên tôi quay rồi. bóng trên màn ảnh nó thấy nó đem tắt đi.

Nghe nhạc em này Thế thì chúng tôi không. hiểu là gì ông ibn là một người đã làm. phim ở đất Tây Ban Nha ở ông làm phim. các bạn đây là vì sao đi xong tức là máu. thì té ra máu của hai người của anh. khuya đang ôm vào những cái thước phim. tìm dạng đó à. ăn thịt cứ mình cứ sống vào trong những. cái nút như vậy cho nên Đầu óc lúc nào. cũng. Em cũng nghĩ đi cái đó nhiều và không. thể quên được nên cứ hỏi đi hỏi lại rằng. là. sao còn có thể nhớ được Sao mà thể viết. được thì tôi lại nhắc lại một lần thứ 6. tư năm thứ sáu rằng là đi vào tâm khảm. nó đi vào như cô Thịnh hại của tấm hình. của mình rồi. bà Học cách vượt qua và đối diện với nỗi. đau như thế nào tại vì. quá nhiều những cái nỗi đau à. anh không ai là người mẫu lần tôi tôi. tôi tôi thích vượt qua nỗi đau đâu bởi. vì mỗi Nỗi Đau nó có cái đồng riêng của. nó mà cái nào cũng làm cho mình Bây giờ.

Muốn chết đi sống lại chứ cũng vậy là gì. nhỉ. anh như vậy có lẽ là thế này có lẽ là. cái thứ nhất là tôi nhiều việc tôi nhiều. việc không hầu như là nói lại là từ đi. Khi mà tôi bắt đầu làm việc cho đến khi. thường vào cái vùng tableau Tuyết về. nước Tôi về hưu rồi đấy Tôi không có thứ. bảy tôi không có chủ nhật tôi không từ. cự ly làm việc và mình tìm trong khi làm. việc đâu một cái gì đó nói giải tỏa cho. mình rất sợ là những cái lúc ngồi Thật. ra không biết làm gì và lúc đau bao. nhiêu cái chuyện lo âu. con cái thiếu thôn dựng nhấn nhiều. chuyện nó dính đầy mình thì có thể nói. rằng là muốn Vượt Qua Cái đau thì mình. phải để cho đầu óc mình bận rộn. và đừng có chim vào cái đâu muốn khỏi. đau thì phải Thoát ra thoát bằng cách. nào tức là người ta nói rằng nói một cái. ví dụ người khác nói tôi thích lại đây. khi nào anh sắp đập đầu vào tường thì.

Nhiều xem có ghẻ ở nào gọi bia à Em rất. đau đầu thần tượng trong tự Đắc Lắc thì. khi mà nỗi đau mình nó làm cho mày không. chịu nổi nữa thì nghĩ rằng ở ngày nay. mày làm cái việc này đi Tức là bị ngưng. qua bên cạnh cho nỗi đau đi rồi Cứ Như. Thế lận lận nặng nhọc lắm vất vả lắm khó. khăn lắm nhưng mình cứ làm như ý rừng. gần rừng mình Mình thoát là được. vì thế có nhiều nỗi đau nghĩ lại nhà em. nào đắng có phòng với em chứ đâu có phải. là đơn giản nhưng mà làm cách đó theo. tôi là một cách tích cực nhất. có thầy cô đấy vì thực ra để ở rất là. nhiều người nghe 20 sếp và chỉ khá là. cha và con người uống hay ghi lại những. cái lời mà khán giả nhận xét thì các bạn. hãy nói là đúng là vực sâu của mỗi người. khác nhau nhưng mà đôi khi thì mình cũng. cảm thấy Hân hạnh khi được nói chuyện. với những nhân vật như bà bởi vì mình sẽ.

Thấy là thế nào mới thực sự là vực sâu. với những người trẻ có thể mình buồn một. chuyện gì nhỏ nó cũng đã của vực sâu với. mình đấy thành ra cái cách mà vượt qua. cái vực sâu đấy luôn là cái điều mà có. nghĩa là quan trọng những người trẻ. những cái người có thể họ chưa có nhiều. kinh nghiệm để vượt qua thì hi vọng là. các bạn xem dù cái câu chuyện nó rất là. khác với cái hoàn cảnh các bạn thì chúng. ta luôn có ăn mặc để vượt qua cái nỗi. đau của mình nếu mà chúng ta nằm nghe. có gì cái chi tiết mà. nó nói về cái sự thiếu thốn và khan hiếm. Nhưng mà ví dụ cái bát chẳng hạn con nếu. cái câu chuyện cái bát cái bát đâu mà. làm từ làng gốm Bát Tràng cũng có bát. được ăn với bộ đội đi mua bát thì không. thì người ta không bán lấy tiền mua hát. về ăn vào bữa ăn ngon. và bây giờ mình sống ở cái thời bình và. bạn cũng nói rất là kỹ cái việc là không.

Ai muốn quay lại thời đó nhưng mà khi. bạn nhìn từng cái vận dụng để cả mình. đang ở trong không gian cũng rất là lớn. và nó nó khang trang như thế này có bao. giờ bà luôn bật cái chế độ là so sánh. các thứ ạ. em cứ nói về chuyện cái bát đây. thì khi mà chúng tôi lên trên nhau với. nào chen rất cả áo đi mà mua cho được. mấy cái bát thì có đặt cái fix xuống một. cái một cái chồng bác này buồn bằng cái. sẽ gì và và khi mở ra cái gì không có. không có cái chôn dưới cái gì béo cái đi. vẹo Vậy thì chúng tôi đi lỗi thì bà ghê. không Không mua thì thôi hết đi đây Bạn. không được mua nữa thì người khác thì. đứng chờ chứ nhưng mà bây giờ một phản. ứng rất rất là phản ứng của những người. ở tiểu tư sản. không tìm được cảm thấy nó đã xúc phạm. mình quá không được không chịu được nữa. và bảo đã Thế thì gặp ăn mục với cái gì.

Lại đi tôi sao đi xin bát khác mà ăn tết. đãi khách một cái một cái sự chịu đựng. Nhưng mà không phải chịu đựng một cách. cam Diệu Ngọc Nhung ngã mà trả thù bằng. cách ăn thịt ngon để quên đi để làm một. cái và có lẽ là cùng. tụi tôi nhìn thấy cũng Bữa tiền như hạ. hai thằng bữa cơm không ạ thì tính. thoáng thôi nó cứ nhớ hết về một cái một. cái tôi một thoáng rồi mà tôi đây tôi. vậy không phải là tôi so sánh mà tôi để. cười cho cuộc đời của tôi tôi nói ví dụ. ngày hôm đó thì tôi tôi đi dạy cho vụ. Phái đoàn chính phủ Việt Nam đi qua bên. Pháp bàn về vấn đề tài chính tôi tôi dậy. thương tôi cũng làm gì đấy tao nói vẫn. ơi Em có biết tiếng Pháp thì dịch khổ. thế thì họ cho vào ở khách sạn do rất rõ. ràng. và sau đó thì nên ăn ở Central cướp Tức. là những cái nơi tương đối và cái ngày. cuối cùng thì cho chúng tôi lên gọi là.

Chua đang trong Tức là cây gần tôi phê. nó có một khách sạn sang trọng vô cùng. thì mình ngồi ăn đây này thì mối người. đằng sau là một người phục vụ 12 người. ăn là 12 người đằng sau áo của nó còn bị. thương mình người phục vụ thì trong khi. ngồi ăn như thế anh gần tôi phản ánh. sáng tuổi fan vào ăn thì nhưng hình như. cái bóng bạc đi ra mở ra một cái không. cái món ăn ở trong sang trọng xâm bên. cạnh thì bỗng nhiên tôi tung đối với tục. nghĩ đi cái Hồng sâu của tôi khi mà. chúng tôi chia nhau từng giọt nước ở. trong địa đạo và tôi nghĩ rằng cuộc đời. mình hay thất từ nơi này sang nơi kia em. có một cái sự thay đổi viên là hoàn toàn. không thể tưởng tượng được và mình thấy. rằng cuộc đời này nó đẹp ở chỗ đó. tôi hiện tôi nghĩ như vậy thế còn so. sánh nơi này kia thường thường là tôi. không không thấy. hay quá. một cái chuyện Con định để dành đến cuối.

Nhưng mà Nhân tiện thì con sẽ hỏi luôn. là phụ nữ chắc mình phải nói với tình. yêu. bà đến đây cũng nói là bao nhiêu tuổi. thì mày đẹp chẳng hạn thì. câu chuyện tình yêu của bà cũng được kể. À bây giờ bà nhìn lại. mà đúng là ngu câu chuyện giống như là. khi bà nói là quay phim một em bé thì. phải nhìn thấy. phải nhìn thấy sẽ nhìn thấy cái 2000 và. thấy thì giống như cái câu chuyện tình. yêu đấy Nó không chỉ đơn giản là mình. yêu một người nhưng mình lấy một người. mà nó còn là cái câu chuyện là cái ạ Bây. giờ chị sẽ rất là khó để nói rằng là. mình không yêu ai đấy bởi vì là bởi vì. lại phải đi chiến trường phải đi chiến. tranh nhưng hồi đấy Con đã thấy cái tính. nữ quyền nó rất là cao tại một người thứ. hai nói là là nó không ra trận và không. thể đáp lại cái tình yêu người cũng ở. nhà còn hà là bao giờ hết trận không thể.

Đáp lại tình yêu khi bạn nghĩ về tình. yêu con biết là bạn định viết cái cuốn. sách tiếp theo về chuyện. về chuyện Gặp các họa sĩ nói về chuyện. làm tranh với những mà nói đúng mà bạn. phải biết biến sự của tình yêu thì sao. chắc là xin lỗi tôi không biết em như. thế nào điều mà có lẽ không có người đàn. bà nào thấy người đàn ông nào mà yêu và. lấy người đầu tiên của mình ít lắm không. hiểu tại sao cũng có những người được. như vậy nhưng có những người không được. như vậy thì tôi là người bất hạnh tôi. không có được yêu một người mà lấy ngay. Thế thì cái chuyện tình của tôi thế nào. Tôi đã kể trong mấy rồi Tôi chỉ nói một. điều một cái này cho tôi quên là. khi tôi có thai cháu ba cháu đầu động 3. tháng thì một hôm tôi nghe tôi Tôi ngồi. ở trên rừng xung quanh trong rừng bỗng. nghe thấy cái cửa làm cái phên nứa thì.

Tôi nghe vì Gõ Cửa ba hồi chậm hay hội. 33 ngồi ở vai của tôi giật bắn người. buổi trưa tại sao có người nào gõ như. thế này về hồi xưa hồi đi học chúng tôi. muốn gặp nhau thì cứ gõ trưởng bạn này. đã viết về hứa hẹn với nhau là nó gọi là. bây giờ gọi là cái gì nè Bây giờ tôi gọi. là bí mật khẩu không phải tao không mình. đi đâu đó là thứ ba hồi chậm hay rồi tao. mà là tức là tối hôm nay sẽ gặp nhau thì. cũng hồi ra nhút nhát lắm phải như bây. giờ thì tôi nghe ở trong rừng Tôi nghe. cái tiếng gõ như vậy thì tôi giật mình. mở cửa ra thì thấy người yêu đầu tiên. của tôi đến anh Còn cái xe đạp em biết. gần một thế kỷ thứ ở công ty xe đạp. người gầy gò hốc hác bên tay này còn một. cái ví đông khi bị ông là cái cái bi. Đông làm cái đựng đựng đồ uống của quân. đội và xưa ra đấy thì và anh kêu Phượng. tôi mở cửa gì anh tôi nghĩ là mình mê.

Tay với tấm rừng Việt Bắc Tại sao ông. này cũng được dùng vẫn nén được Tớ là. Anh ấy là người ngay tin tôi lấy chồng. ngay Ai nói Tại vì việc mắt với Vậy để. an hội đó xa xôi lắm. Giờ này anh đi 1000 cây số để bằng xe. đạp giữa bom đạn mini tìm cho bằng được. tìm tôi để hỏi tại sao tôi lấy chồng. Ừ thế thì tôi làm việc tưởng em đi vợ. rồi đi ra hai bên hiểu nhầm nhau và điên. đó thì. Ừ anh tự Đại Nam em đang gặp chồng tôi. tên là Hoàng và em xin lần là tại vì tôi. Nam là gia đình đã đi hỏi rồi Giờ thì. anh xin là cho tôi trở về với anh ấy. Thế thì anh Hoàng anh rất là đủ lượng và. em chồng tôi hiện nay đó bạn Cái đó tùy. Phượng thôi. A và xong rồi anh về báo thời để hai. người nói chuyện với nhau em không can. thiệp chỉnh ghi cư chỉ đó làm tôi không. thể nào. ổn không nó biết là người trí thức cũng. như vậy không bao giờ mình có thể phản.

Bội được trong sách như thế đàng hoàng. như thế chính dung như thế thì mình. lương tâm nào cho nên sau đó thì với hai. đứa mình có Có thai ba tháng rồi Thế cho. nên rằng sau đó thì tôi nói với anh Nam. và chúng tôi cũng chấp nhận là thôi. mỗi người đi mỗi đường thì tôi nói. khi đau đớn mà em hỏi tôi ngoài cái vết. thương chịu đựng thiếu muối thiếu gạo. thiếu sau Vân Vân còn nỗi đau khi thực. tiễn em ấy ra khỏi đến bến đò sông Lô. thì cái dài đốc 7 cây số như vậy thì em. đi tôi ở lại. Ừ thì tôi có viết lúc này tôi mong rằng. những người nào đã có tình đầu tình yêu. đầu đừng chị ấy cảnh như tôi thì cũng. biết không nói nhiều các bạn cũng cũng. thấy đau đớn như thế nào dưới đây hỏi là. có ngoài cái đâu Vật chất thì tao chịu. đựng người cái sách nó còn cái Đau tâm. hồn nó cũng về hướng vô cùng chứ không. phải đơn giản.

Mà quên như được là vị sau đó có gia. đình có này cái nó quên đi hai nữa là. ông chồng của tôi cũng rất là độ lượng. và cư xử một cách hoàn toàn trí thức. người lớn như vậy mình không thể có. lương tâm là mà mình phản bội anh ấy. được đi đâu hết là là một cái chuyện để. nói về cái nỗi đau của tình yêu. để sau này còn một lần nữa là hòa bình. lập lại năm 1980. Ừ anh biểu em về làm bị ung thư. thì anh có biết thôi Cho cho tôi và nói. rằng em muốn vào em ở Hà Nội muốn vào. Sài Gòn. khi điều trị để và được gần lần tôi tôi. có nói với anh hoàn thiện Hoàng này viết. thư ra mời ấn vào và em lên nằm ở Bệnh. viện Thống Nhất. cái khi mà mới hấp hối thì xuống theo. chiều nào tôi cũng đến gặp và không có. gì khủng khiếp bạn mình thấy người mình. quý mấy nó chết dần chết dần như thế thì. lúc đó anh cũng có hai hay ba con rồi cô.

Cũng có ba con rồi nhưng mà khi mà hấp. hối thì anh đi tới công an Tôi đến gần. anh cầm cái tay tôi và anh bảo rằng. Phượng ơi em đi trước vì tôi không thấy. Không thấy khoảng cách mà chỉ thấy đau. đớn cùng cực đau đớn cùng cực. em chỉ sau khi ăn đi rồi tôi chịu không. nổi. hai vợ chồng tôi rất hiểu cái việc đó. tôi đi Cái đó không phải lỗi của tôi. chuyện anh là chúng tôi trước. thì tôi mày không biết làm sao mà. một bức bách quá lại vừa đúng là chúng. tôi về luôn nữa chứ em đừng nói rằng. người nào già không yêu cũng. già hay trẻ là do cái tình cảm của mình. tôi chứ còn không phải vậy đâu ra cũng. có cái Yêu Nồng Nhiệt lắm Tôi có thể. chứng tỏ được rất rõ ràng và mà yêu mà. không nói là được bởi vì mình bà già có. con chồng đàng hoàng để bảo tôi yêu với. ông ấy là không cũng nói được là như cái. đau đớn vô cùng Và Tôi quyết tâm đi Pháp.

Cho đến năm 1989 tuổi tôi đi Pháp ngờ. trước khi đi thì tôi của Trở Về Huế rồi. tôi đi lại những con đường mà Xưa kia. Chúng tôi đã từng đi với nhau gọi là một. chút Ly Vĩnh biệt. thì. nói thế cô hiểu rằng vượt qua nỗi đau. không dễ dàng và. anh vượt qua đối đầu là một cái điều mà. không không muốn cho người nào bị như. mình. nhưng bà khi con hỏi về những cái kỷ. niệm mà nó có cái màu nỗi đau trong đấy. thì là. là cái việc con không nên làm tức là Bà. có hai bà sẽ chọn cách là sẽ luôn luôn. nhớ về nó hay là sẽ lâu lâu thăm lại cái. nỗi đau một lần ạ ạ Thế là khi con hỏi. thì bạn có muốn nhắc lại con biết là bà. sẽ là tiếng người là bà sẽ luôn trả lời. và mà cũng tạo trong hình ảnh là giống. như bà không sợ cái gì và có thể đối mặt. với mọi thứ nhưng có có bao giờ bà cũng. phải chọn cái chỗ và tránh đi và không. nhắc đến không Làm sao mà cô nói tôi có.

Phải là đồng zt và mình sắp thấy gì đâu. Không phải đâu tôi cũng là con người mà. có những lúc đêm dậy nước mắt cũng trễ. vai không hót gửi ai mà cái khóc thầm. nói với mệt khóc Mùa thu ra thì không. sao nhưng mà khóc nước mắt mà nó lặn vào. trong là rất là đau đơn thì chứ không. phải một lần hai lần có vài chục thực. khách tấm lần như thế chứ và không muốn. nhắc lại trong sách này tôi hôm ấy hết. đâu có những cái nỗi đau Tôi cũng không. nói được ra. nên tao xin lỗi Nếu con trong nhà ấy hỏi. để Hóa thì tôi mà tôi thì lại không cần. con cảm ơn bà nhưng mà con nghĩa là với. những gì bà nói ra để đã rất là hàng. nhiều rồi. mình sẽ nói về cái chuyến đi phát của bà. lại con thấy trong đấy có một cái hành. trình mà nó cũng là cái một cái vai trò. cũng rất là mới của bà là bà mở phòng. tranh và đầu tiên là và với một cái sứ.

Mệnh là giới thiệu văn hóa mà cũng nói. trong sách là. xem cứ nói về lịch sử nhưng mà xem qua. tranh ảnh thì cảm giác nó nó dễ vào dễ. gần với người ta hơn. đến bây giờ là ngồi trong những người. đặt nền móng mà đến bây giờ nhìn lại thì. bạn thấy cái việc mà nêm văn hóa ra. ngoài giới thiệu với văn hóa Việt Nam. chúc mừng nghệ thuật cái con đường mà. bây giờ nó đang như thế nào. đó là một cái ao ước vô cùng của tôi. tại vì sao tại vì cái khi mà năm. 1999 mươi Tôi đang ở Paris. thì ai gặp tôi những người bạn thân. những nhà báo đạo diễn những người nào. gặp đã gặp tôi thì đều gặp Ôi trời ơi. Phượng ơi thương quá Tao nghe nói là dạo. này là bao nhiêu trẻ mồ côi được bao. nhiêu phụ nữ nghèo đói rồi Lúc nào người. ta cũng thương hại mình thì tự nhiên lúc. đầu mày nghe thì mình ơi à Người ta. quyết mình nhưng mình lâng lâng lâng.

Lâng người ở kia sao cứ để cho nó thương. hại mình như thế trong lúc đó mình có. một cái nền văn hóa cực kỳ hay không. phải vợ nhất Nhìn gì đâu nhưng mà giàu. sao cũng có nền văn hóa Ngàn Năm cha ông. chúng ta cũng đã làm nên những cái sự. tích kỳ diệu mà Tại sao không à còn cứ. toàn nói về cái chết tóc bom đạn người. dân tộc Việt Nam là chịu khó chịu khổ. nhấn ngu người kia tôi nói em một cái ví. dụ từ và có cái ông ông Hàng Thịt đã. diện của Pháp mẫu Hoàng thịt đây nè cũng. đăng ông có cái dao sắc lắm Ông đăng. chặt thiệp thì trong nước mà ông đặt. Nhận quen với ông xem xét Đông là nên. chặt vào ngón tay cái của mình chỉ có. các bạn giống màn hình của anh qua đây. ông kia ông giật mình lại đàn ông gặp. Thế từ đó vì sao cái bà hàng xóm đi đâu. bộ quần áo với nhờ tôi đấy không có tôi. hiểu mất cái con cái rồi nói một lần.

Không đồng ý hai lần ba lần buồn Lần sau. cùng ông Chịu không nổi mời và hàng xóm. qua mặt tôi cảm ơn bài đã giúp cho tôi. cũng bị chặt cái tay của bà nhắc rất. nhiều rồi bây giờ bạn đứng nói tôi chắc. cho bà xem một lần cuối cùng bạn đừng. nhắc nữa nhé tức là thôi nỗi đau của tôi. nghĩ để cho tôi Đừng có nhắn nữa. mà cũng từ đó có cái ý nghĩ là làm văn. hóa thế thì khi em đi làm văn hóa thì. tôi có giúp là mấy cái kinh nghiệm mà. tôi có nói với mấy người kế thừa của tôi. cái thứ nhất để ngủ nước là gọi năm. trước thực hãy nắm tương đối khi sở. thích phong tục tập quán. Nhưng cái phòng tranh mà họ yêu thích là. cái gì rồi hãy đưa tên đến. Thủy tôi thấy rằng có nhiều bạn. Vì vô tình và nghĩ rằng tên của tên này. là nhất rồi đây rồi đêm qua thất bại. hoàn toàn tại vì nó không phù hợp với. bên ấy Ví dụ thế cho nên rằng là muốn.

Đem tranh mà để cho người ta hiểu biết. mình thì mình sẽ biết thì ta trước hiểu. người ta cũng hiểu được hết thì yêu một. mình đi khi miệng qua mình hòa vào cái. văn hóa đó mình cũng bị luôn đó mình. không bị lạc lòng à vì ví dụ như mình. qua một cái nước nó vô như nước Pháp. cùng tư như canh về ví dụ thôi chèo Quan. Họ thì một số bạn Việt kiều pháp thì. được nhưng mà người khác rồi xe vào họ. ngỡ ngàng mà muốn hai chân còn được có. gì một phần tên và nói về quan họ rằng. thì hay lắm truyền thống lắm màu sắc đẹp. lắm nhưng mà nó không phải cái tạm này. ta sẽ ta không treo được cái này vào nhà. người ta thì mình không bao giờ mình. thành công cho nên rằng khi mà muốn cho. các bạn trẻ đem ra triển lãm ở nước. ngoài mình về hướng như các bạn ấy hiểu. cái dân tộc đó họ thích cái gì họ làm. như thế nào và mình làm gì để mà phù hợp.

Được với họ tốt một cái đơn dáng nhưng. mà phải qua kinh nghiệm như con lúc đầu. đi không biết đâu. vậy con thấy một cái đặc điểm là có rất. là nhiều những cái tác phẩm của các họa. sĩ nổi tiếng được người nước ngoài rất. yêu thích nhưng mà chưa chắc trong nước. mọi người đã biết và con thấy con quên. mất tên triển lãm của Dương Đình Lung. Linh Thảo ở Lúc đầu bà cũng bà cũng phải. bán ở nước ngoài là chính mình bán ở. Việt Nam thì cũng là người nước ngoài. mua chỉ con không biết là có cách nào mà. mình. mình xóa nhà cái ranh giới này hay không. có chưa có có bằng tài năng gọi chị cái. máy đạm whey many mình đi làm quảng cáo. Tôi về nhà chơi nhưng mà cái tài năng họ. thấy thuyết phục được con người xem tôi. có thể nói tôi tự hào Cái này là ít hoạt. ít người chú phòng tranh nào bán được. 3.000 bức tranh của đường nào biết lắm.

Tại sao tôi bán được như vậy mọi tôi. phải 12 năm tôi phải làm được việc này. chúng quay về tư vấn ngay được tôi mua. đến nỗi cơ quan Tôi tên Vũ vô tới khi. tôi tôi mua bún anh mức sinh thì ta quá. Thôi của bye bạn tôi là chủ tịch hội. đồng quản lý người ta không cho tôi muốn. nữa nhưng mà tôi vẫn cứ Khuyết vì tôi có. giá trị của hôm nay và tôi gắng thuyết. phục người ta bằng cách năm nào Ví dụ. như ở Singapore Năm nào cũng đem cay. trong ngày là biểu diễn mà ông chiếu một. phần ba số lượng tranh của tổ chức cho. nên 4 lần thứ tư nào lại hào vẫn đang. còn xinh hơn tiếng Anh lại hào từ bọn. quan lại nào nhưng mà quá rằng lần họ. hiểu được thì lúc đấy hộ mua tranh nhiều. nhất ở trong đó gì thì để nói về không. biết rằng là Ừ mình vừa là người đem tra. nghía thiệu họa sĩ mình là người cũng. cho họ thấy rằng cái Mỹ thuật Việt Nam.

Nó có những cái khía cạnh xuất sắc nào. để giúp cho bạn mình đồng cảm với cái đó. chứ không phải của mình đem ra một cách. từ mặt trời tao mua mà kiêu vãi đâu. trồng cây phân giải thích cực kỳ quan. trọng và giải thích được ví dụ như trên. ông Lê Bá Đảng như thế nào Vì trước kia. cách đây vài chục Đông ông đen tin ngài. đây không ai nhìn canh ông Tăng nhìn một. cái núi dài lần hoàn đàng hoàng rồi. không hiểu nho cái gì nhưng bây giờ cần. lấy 3 Đảng là một cái loại cách cực kỳ. tích cực kỳ tốt là vì sao khi người Việt. Nam được hướng dẫn được hiểu cái đẹp. trong tranh của người Hoa chế Việt Nam ở. nước ngoài như thế nào thì đi đó là cái. vấn đề là nói giáo dục thì hơi mạnh. nhưng mà giúp cho người người nước ngoài. hay là người xung quanh không hiểu được. anh. sẽ thấy cái đẹp của cây chân tôi nói ví. dụ tôi có Em chỉ cần của ông ấy trước.

Ngày nào vẽ từ năm 69 lúc ấy nghèo lắm. em ạ thì ông ấy cái âm ý cái bông cái. bao gạo mà kia ông bác không được gạo. hồi dưỡng của Pháp Bảo bố ông ấy cứ lên. Vài động cách ra xong rồi ông đi ông. đóng vào cái cũng đọc và cây khô cái kia. bức tranh gỗ vẽ lên trên và vẽ thì không. nó không có xức dầu olive vui tường đi. vui sự quét nhà đấy Ủng trộn với cái gì. của ông muốn làm ra ông này cũng vẽ lên. như cái tên này đúng và năm mấy chục năm. trước đem ra không ai ta gìn bị trong nó. thổ sơn này kia nhưng mà bây giờ tôi. được em vì cho biết rằng có người bên. ngoài mua hết mấy đứa này của tôi tôi. tôi Giờ tôi không quá nữa rồi Tôi thấy. Giữ lại Bởi vì nó không phải đợi giá trị. về mấy thôi nhưng giá trị vì giàu nghèo. nàn đến bao nhiêu cũng không bao giờ làm. tiêu tan đi cảm hứng của họa sĩ thì tôi. quát cái đó tôi quái khi cái gì.

Ừ quan điểm về hướng thức ăn anh thưởng. thức ăn chân đẹp em thưởng lên màu sắc. đẹp bố cục 2 quả đẹp em thưởng thức cái. công lao của người đó trong những hoàn. cảnh nào nữa và em đến khi ra tượng thực. tế thì anh gọi là thượng thận. Thế thì nếu cần thì tôi sẽ nói với Vy. Cho xem vài bước như thế các bạn chiếu. lên cho xem để hiểu tại sao. tôi rung động lâu rồi nhưng bây giờ tôi. chuyên được cái rung động cho những. người khác và những người tôi không hề. quen biết những người rẽ. Nhưng bà có nghĩ vì bà Hơi ngoại đạo và. bảo đã trải qua rất là nhiều những cái. nghề đòi hỏi kỹ năng khác nhau cho nên. bà sẽ nhìn thấy những thứ ở trong hội. họa và nghệ thuật sâu nó nhiều tầng hơn. nói thế thì em gửi thời to cho tôi quá. Tôi chỉ theo một cái việc mà tôi đã nhắc. em nhìn và thấy. Anh nhìn cái hội họa như thấy đằng sau.

Đó nói là cái gì thì cái đó thì tôi vì. nó thành cái tôi quá thôi sẽ nhìn mình. thấy nhiên là mình thấy vì không thờ. ơ mày không nhìn tiếp diễn mà nhìn vào. cái chiều sâu thì tôi mong rằng rất. nhiều bạn sẽ vì như thế và chưa quen. nhìn thấy để tập nhìn và lần lần các bạn. sẽ thấy tự như mình nhìn cảnh vật nó. khác trước rất nhiều. còn cái điều gì về văn hóa mà nghĩ là. giới trẻ cần phải chú ý không Con thấy. bây giờ cái phòng tranh rất là nhiều. rất là nhiều các bạn sẽ đến. Tuy nhiên mạng xã hội cũng khiến cho. người ta hay trưng bày cái sở thích của. mình bằng cách là có thể đến cái vòng. tranh vì họa sĩ và tác phẩm từ ít nhưng. vì cái việc là mì em thấy bức ảnh check. in thì nhiều. con nghĩ là với nghệ thuật thì nó không. có sự phân biệt nghĩa là đến rồi rung. động sau cũng được Để Nhưng mà bà có. nghĩ là cái việc là hơi dùng mạng xã hội.

Để. để dự để làm cái cái việc check in đấy. thì có vài cái điều xấu hay không Từ Ấy. là nếu mà. chúng ta được như các nước khác lại bắt. đầu sau sáng nước mà Anh thấy kia tôi. không thích đâu Chứ bọn tôi nói thật khi. mà tôi sẵn pháp tôi sang anh tôi sang Mỹ. tôi sang xíu Hàn Quốc tôi sang Singapore. Tôi thấy coi cái phòng canh nhìn thấy. qua phòng tâm của mình coi nên cô giáo. mẫu giáo Đem các cháu đến và nó ngồi nó. say sưa ngắm nhìn những bức tranh và cô. giáo hướng dẫn Nó đây Cái này đẹp như. thế này cô giáo giảng cho đó và những. đứa bé nó nghe với một cách cực kì là. chăm chú và nó có khi nó vẽ lại nữa Tôi. đã dùng đến anh 334 triệu em bé vẽ lại. những bức tranh tin tưởng tức là in giáo. dục ý thức. thử hoàn kinh là một cái nhu cầu quan. trọng của mọi người một cái nhu cầu để. cho trí óc bình phong phú hơn một yêu.

Cầu để nhìn thấy một thế giới quan khác. một cái ngu còn để thấy rằng ngoài mình. ra còn nhiều người giỏi hơn tất cả những. kiểu ý đó Nếu em cho giáo dục được chất. cho trẻ con thấy từ bé ít ước đó để mà. sau này. việc một việc quan trọng không khác gì. mua sắm là đi thăm bảo toàn cho nên nếu. mà giáo dục được như thế thì tôi nghĩ. rằng rất rất là quan trọng cho nên ngay. trong riêng việc mà cái phụ bluetooth kế. thừa tôi đấy thì tôi cũng rất mừng là. các bạn ấy các cháu ấy đã có một cây suy. nghĩ rằng những nơi này sẽ mời các có. người đem các cháu học sinh đến giải. thích cho các em ấy đây cũng là một nơi. kể mấy rèn liệu được cái hưu thẩm mỹ của. mình cho nên cái đó là thấy ren những từ. bé em ạ Chị người nào mà lớn rồi mà tự. nhiên này và hiểu đâu mà phải có cái. giáo dục từ bé chanh nó đẹp như thế nào. và every so sánh xem được mà Không phải.

Chỉ của nước mình Tôi rất sợ những người. nào nói rằng tới đây sông Hương là nhất. ví dụ thế Tôi sợ lắm Không phải đâu Mình. chưa đi hết thế giới đam mê bóng nó dù. lắm đừng có gì là nhớ hết nước mình đã. có cái đẹp rất tuyệt rồi nhưng mà Vịnh. Hạ Long cũng chưa phải là nhất thế giới. không. sang Indonesia chúng ta thấy hay các bạn. mấy bạn ghê hòn đảo như thế đây sang. sang nhiều nước và thấy những cái việc. không có cái gì mà mình có thể nghĩ là. nhất được cả. à con muốn hỏi bà một chuyện hơn Ừ. chị bị nhắc chiến tranh chỉ gần đây cứ. chuyện với kiểm duyệt tranh nó hơi ồn ảo. có những cái triển lãm người ta cho rằng. họa sĩ sáng tác hơn khi thực tế là liên. quan đến Chiến tranh còn nghĩ đề tài. chiến tranh đề tài rất là nhạy cảm để mà. chẳng hạn có ai đến muốn động vào họ gần. như không thể phá cách họ chỉ cần vẽ cái.

Gì đấy có thể trực quá cũng không được. rõ trong sách bạn cũng nhắc đến nỗi buồn. chiến tranh của Bảo Ninh chị ạ thì cũng. làm kem cũng cái cuốn sách và nó quá. hiện thực đến rất là nhiều năm sau mới. được được xuất bản thì bây giờ có thấy. hội họa cũng hơi điên con đường đấy nếu. mà muốn khắc họa quá khứ thì thật quá. cũng không được mà xóa kết quá cũng. không được hay là có những câu chuyện là. những cái phòng tranh đó Những cái tác. phẩm sẽ được cái lệnh nó bị tiêu hủy sản. cũng đang thẩm mỹ với những ngày qua thì. với lần cái người con nhìn thấy bàng. nhìn thấy mọi thứ đều rất là trung tính. bằng và gần như bỏ hàng được phép tính. đánh giá quả trong sự kiện kể cả quay. cuốn sách con cảm nhận thì thế thích thì. trong tim bối cảnh mà có vẻ như có nhiều. người xem hơn có nhiều phòng tranh hơn. có nhiều các ký họa sĩ bức ra công chúng.

Và được triển lãm thì cái việc kiểm. duyệt nó có nên đi theo kế cái sự đổi. mới đó không. Từ bài Mưa bầu vấn đề cực kỳ là tí gì. xin phép tôi là không không trả lời là. con hiểu các điều. có nghĩa là nó cũng là một cái cái thứ. đang được bàn luận hiện nay là có anh. Bùi Quang viết gì đây em em bùi bùi chat. vậy đó đang bị phải tiêu hủy bên đấy vấn. đề rất tế nhị lắp đặt bảo nói Siri con. sẽ nhìn theo hướng tích cực được hưởng. là thật nhưng mà tại vì tại vì tôi cũng. gọi cho tôi không còn chả dám trả lời. đâu Tôi có gì đâu mà tôi ngại Nhưng tôi. không am hiểu vấn đề đó mà khi không am. hiểu thị khó nói ra thì con cũng muốn. nhìn theo hướng tích cực tức là mọi. người quan tâm có thể vẫn cái tin đấy ở. trong cái thời điểm của người chưa quan. tâm đến Mỹ thuật và nghệ thuật thì nó. cũng chơi đi thế nhưng khi nó được bàn.

Luận rôm rả thì chứng tỏ là cái quan tâm. và con thì nó cũng giống như là địa ảnh. cũng có cái thời điểm mọi sự kiểm duyệt. được nhắc đến rất là nhiều thì bỏ qua. thì cái đấy đi thì khi khán giả chú ý. hơn đến Xem phim nhiều hơn thì có nghĩ. cũng đều là người tích cực và em đang. thấy thêm một điều nữa nhé. người ta có thể lừa một người đẹp ta có. thể lừa hai người lừa từ 100 người nhưng. mà cũng lựa được một triệu người luôn. Tôi nghĩ lúc bao giờ cùng đi làm lại. khán giả á trước hay sau hậu gì đó họ. rất là cung mình và những cái giá trị. thấp. cứ bền bỉ kiên trì. thì dứt định rằng sẽ có một lớp người. Công Bằng bí mật không phải tuổi tác đâu. nha trẻ hơn công bằng hơn thông minh hơn. để hiểu chuyện nên không không theo được. tôi vẫn cứ nghĩ rằng không nên lo rằng. là mình bị bay bộ vì một chế độ kiểm. duyệt mình bị gò bó này kia bởi sau lưng.

Chúng ta không phải chỉ có 12 người sau. lưng chúng ta là cả một chàng triệu. người và những con người đó mỗi người. một con mắt với cái lần lăng với Thì Sự. hiểu biết là mình người ta có thể lúc. đầu không thông cảm gì hết và sau đó họ. mến phục tôi nói cái vụ bản thân tôi Tại. sao tôi nói như vậy Bị tôi có kinh. nghiệm bản thân khi tôi mua cho anh luôn. lên ông trương ngày nào thì có người bảo. là cái bài này bán điên mời chưa được. một đồng mà dám mua trên Ông Hào. bé Mai như vậy hoặc là tôi nhìn thấy bà. này quá Phát khu người đây khá này có. rất nhiều dư luận như thế và xin lỗi anh. 16 năm trời tôi cũng bán được một cái. cánh ông hào nào ở Việt Nam. người ta thấy người ta bảo người ta. người ta không chê nhưng mà người ta. không có không có rung động hẹp mà tôi. sau đó tôi cương quyết cùng ơi là tôi. rất quyết tâm tôi đem qua Singapore và.

Tôi nhanh ngay Mình có sự Long tiếp. tương đối nông nghiệp và sau đó tôi đang. sang Mỹ Tôi đang sang Pháp và cái chỗ mà. vùng người xem tivi đâu mà bạn vừa nói. đấy tôi sẽ nói thì có khi ông ông luật. sư ông ơi mua hết tất cả cảnh của ông. Hảo và người ta say mê rồi sau đó tôi. lấy cái đó tôi thấy cái gọi là tự đưa về. Việt Nam. coi những ca từ từ báo ngoài bao ngày. kia và tự nhiên người Việt Nam nhìn lại. và hiện nay người mua cân tôi nhiều nhất. không phải nước gọi mà chết ngay nhà sưu. tập Việt Nam Á. hỗ. trợ điên tông như thế nào cũng có cũng. có một cái sự phán xét rất công bằng của. cô tương lai. bây giờ bà 93 tuổi. và con biết là trên bảo người ta cũng. hỏi bà con này rồi. mà con thì cũng mừng vì là mọi người có. vẻ như là mọi người vẫn chờ và vẫn sẵn. sàng hỏi đi câu là liệu và còn một cái. chuyển biến gì nữa không mà còn thích.

Làm gì nữa không nên là nhìn lại thì bà. con cái gì mà bà chưa làm được hay không. Nếu mà Bởi vì tôi lại phải nói một cái. chuyện nữa là cái năm tôi đi xem tiếu. triển lãm. thì khi gian tiếu thì. đi ông cái ông toàn quyền Úc ở Hóa làm. sao mà không vào sheet ngay vào men với. Vào quản đi ra ngoài vào vùng tiếu. màng da này kia đấy tôi. Anh. ở nước tôi có 54 dân tộc thiểu số mà tôi. chịu hết thì tôi sáng nay tôi chỉ mong. ông cho tôi đi đến cái vùng nó để tôi có. thể sống một tuần lễ với bà con những. người gọi lại những cái người Thổ dân. con lúc. ấy ông bà bà có đi nổi không. Tôi bảo tôi không đi nổi lên chống gậy. Thôi đi nhưng mà tôi sẽ đi rồi Thế là. tôi. thì nằm chân lên tiểu. Avengers ra ở 45 vùng nữa và cuối cùng. tôi xanh xanh. cho tôi ở một tuần vì người những người. người tiêu những người thổ dân cái vùng.

Nó thổ dân đặc biệt và tôi say sưa ngắm. họ một hộp vẽ vẻ đẹp vô cùng cái kiểu. chấm chấm cười nhiều đến các nước chanh. giống như bên Ấn Độ người rất đẹp ông. tôi rất mê và tôi 17 lúc mà ông Ba ơi về. đến nhà cho tôi một cái hồn cái này đi. vào rừng với họ xem này kia chống gậy đi. chứ không phải tôi đâu có khỏe con gì. đâu vẫn chẳng thể đi và 1 cái hội viên. nhà báo cái từ báo của quốc gia Úc nơi. phỏng vấn tôi mà một bà Năm nay năm nay. tôi đã giết mưa sẽ vắng tám mấy rồi bà. Ê bà Nghĩ mà giờ này tối nay mà bà còn. đi trước năm chân tầng cái miền tiếu thì. tôi trả lời hội Cái này tôi tại đây cái. bài Cô ấy từ con tôi là mọi người. ít nhiều chịu ảnh hưởng của văn hóa pháp. và thần tượng của tôi là ông Bolivia là. một nhà kịch tác gia người Pháp viết. những hay kịp rất hay thì ông ấy ông ấy. chết ở trên sân khấu.

Sau khi diễn xong rồi ông ốm muốn chết. luôn trên sân khấu hoặc là về nhà nha mà. uống hơi trên sân khấu về chết thì tôi. nghĩ rằng nếu mà tôi được chết trong lúc. tôi đang triển làm thì còn hơn là tôi. chết ở trong cái giường tầng nào cũng. chết bị chết ở trong cái lúc ngứa bạn bè. giữ chân em thì nó đẹp hơn là cái chết à. Ở trên giường cho nên bà cứ yêu cô vì. anh Tâm tôi đi con đường của tôi và họ. cũng hỏi tôi như em vừa hỏi là thế thì. mà còn dự kiến gì Ý tôi nói với các bạn. thì các bạn sẽ nghĩ là tôi đi rồi tôi. chưa kịp nhưng khi nào tôi thôi sức bản. sắc hoặc tự làm gì đó tôi sẽ báo sau giờ. tôi nói với các bạn là tôi sẽ làm việc. đến giây phút cuối cùng của đời tôi đến. con biết ngay lúc bà nói là bà nghỉ hưu. con thấy cái chữ nghỉ hưu rồi nó không. có giá trị mới. chỉ như là mua cái kiểu tam mao tạm của.

Bạn Tôi đâu thể bị hư thêm nhà nước. nhưng mà cái này lâu rồi mà rồi Lâu lắm. con cái câu hỏi mà cứ đến cuối thì con. sẽ hỏi khách mời. Nếu ngày mai. con về cái câu này cũng rất hay là mỗi. lần khách mời một khác thì nó lại nó lại. hơi có một chút hoang đường Nếu ngày mai. bảo phải lên hoang đảo không biết ngày. trở về khi đi sẽ mang theo một cuốn sách. Thì bà sẽ chọn mang Tôi không dạy nghe. lời cô được Cô đem nhiêu sách được nên. tôi đọc cho nó sướng ở đời tôi vẫn rất. là hòn đảo mà không phải lo ăn lo uống. thì vĩ đại nhất ở đây cho tôi một tủ. sách còn bảo là đem một quyển sách thì. tôi không trả lời vì không thực tế. bình thường con với bạn tiếp Nhưng vì bà. ấy con chúc bạn được là thế ạ. Chúng ở cuối cuối của chương trình con. biết là chúng ta chưa trải qua đủ ba. ngày ba đêm vào đây. nhưng mà khi mà nói chuyện với bà thì.

Còn muốn hỏi về cái khái niệm thời gian. với bà. chứ còn nhìn lại. hôm nay cũng đến chia vui mọi người là. con 39 tuổi và 93 tuổi và con cũng chỉ. mong là ước mong là con có thể đi một. cái phần nào như bạn đã đi qua những cái. bàn nhìn lại với thời điểm này thì thời. gian với bạn là dài hay là ngắn lắm. anh nói thì các bạn biết đây là cô sẽ. cười tôi rồi Tôi thấy nhắn quá Tại vì. thế này. trúng ở thứ 2 đến đành ngồi vào viết một. cái viết cái tôi đang viết một hai con. sắc xem xong một cái rồi về Ai bảo đi. làm phim là khổ để tôi nói về cái giai. đoạn Cho Tôi Đi Làm phim trong thời kỳ. xưa một cái phim thứ hai và sắc màu. không biên giới kể về những cái trước đi. thì làm công 30 năm làm việc làm của tôi. hai cái đó nó cứ thong dong và ai đã. biết thì đem nó cứ ở trong đầu óc mình. cũng bao giờ tự do từ hết Vui cái gì Anh.

Ở cô cũng nghĩ đi dự đó cũng làm được. giờ đi nè một buổi sáng ngồi thì sáng. thứ hai ngồi rất là vui trước bạn ạ Ở. đầu vào máy đã từng yêu phim truyện kể. một cái chuyện với đi về quê làm phim. với lao thì chị Phượng ơi có phải về mẹ. và Vượng ơi vậy thì báo rồi thì Tú. chuyện nên gọi cho đi mình khi mày ngồi. mày viết là cái việc mà mình thích đấy. thì đã mất hết bao nhiêu anh quý báu của. mình mà mình không thể nào không trả lời. được mình không thế nào mình từ đối. tượng cho nên đối với tôi. cho dù nữ Cái tuổi này thì tôi vẫn thấy. thời gian nóng nắng quá và. khi người ta Vì con không hạn điện thời. gian nhưng mà tôi biết quãng đường của. tôi chiếc máy bay cùng lắm là 7 năm nữa. là gọi và là thôi chứ không có hơn được. mình phải thực tế thấy như thế cho nên. rằng thấy là này. tranh thủ lượng lúc nào tôi làm lúc ý.

Cho tôi có khi làm Coffee vui chưa quên. Đăng buổi chiều quên anh và. không dám nói với ai Người ta bảo cái. bài này của Biên Hùng thanh niên trẻ mới. thế mình ra mình còn thấy à Nhưng mà. Đúng là tôi là như vậy. Con cậu mà tớ là nhiều. Con nghĩ là một tiếng rưỡi thời gian của. bà thì bằng rất là nhiều tiền của bạn. còn. à và con cũng mong là cái câu này con. cũng khá là thích của của họa sĩ Phan. Cẩm Thượng thận trước con cũng kể ba là. con có phỏng vấn bác thì bác Con nói câu. là. thích nhất là mình được cộng dồn rất là. cuộc đời người thì chỉ có thể là dài. nhất là 100 năm sau khi mình đọc sách. thêm làm nghiên cứu thì mình được cộng. dồn nhiều cái trăm năm của người khác và. mình à con cũng mong những cái cuộc trò. chuyện như thế này ru cho mọi người được. cộng dồn nhiều cái trăm năm để mà còn. nghĩ trong năm của bà thì là.

Không chỉ là mỗi của bà của đất nước của. lịch sử. thay mặt cho những người đi sau Vẫn cảm. ơn mà rất là nhiều và con chung chờ. sách của bà để phim tài liệu Cuộc đời bà. này bà con uống hi vọng là phòng tranh. bluetooth nơi mà bà đã xây dựng mất bao. nhiêu năm nhìn thấy dấu ấn những cái tác. phẩm và đã sưu tập qua nhiều năm nên mọi. người có thể đến đây cảm nhận văn hóa. cảm nhận thời gian. Cảm ơn là rất là nhiều. rất là cám ơn em đã đến và hỏi nhưng cô. ấy không phải lại giấy ra để trả lời. nhưng mà tôi cũng đã trả lời hết thành. thật với sức mạnh thế thì trướ khi. chúng ta lương những trò chuyện tôi mong. rằng tất cả các bạn nghe chương trình. này có dịp hãy lấy tại Phụng tâm của. chúng tôi. chúng tôi trung thu này thì chúng tôi sẽ. làm một cây triển lãm cùng ngắm trăng và. cùng ngắm toàn Đây là một bước ở đây lúc.

Này mới bắt đầu tôi chưa còn đến chúng. tôi sẽ có cái này và cuối năm nay thì sẽ. các bạn đang rất là Quý Tôi Nhân dịp. sinh nhật tôi là ngày 15 tháng 12 các. bạn sẽ làm một cái. phim mang tên là hồi sinh. cái gì là hồi sinh này bí mật chưa nói. nhưng mà các bạn sẽ thấy sẽ hiểu rằng là. cái triển lãm đó. nó sẽ làm cho các bạn yêu thêm. yêu thêm những cái ghế và người ta thấy. rằng rất là nguy hiểm ví dụ như là sẽ. yêu thêm phóng viên chiến trường. sẽ yêu thêm những người họa sĩ trẻ đi. đơn A và dùng Facebook của mình vẽ những. bức tranh của hòa bình thì chắc là cái. đó thì để là nói trước bước không rời để. cho tôi phía sau Nhưng mà mong rằng như. vậy là để kết thúc cuộc nói chuyện của. chúng ta chỉ mong các bạn hãy đến phòng. tránh đối với chúng tôi lúc nào cũng mở. cửa để đón các bạn. à cũng cảm ơn các bạn đã theo dõi nhưng.


https://www.youtube.com/watch?v=W1dhL713MyU&t=167sAnh xem còn gọi đến với Hair ship lần. thứ bao nhiêu thì mình cũng không nhớ. nữa nhưng mà cái điều tuyệt vời nhưng mà. làm hai mới ship đấy là chúng ta được. gặp trò chuyện với những nhân vật mà có. thể là bạn không tin tưởng tượng được. chứng minh đa

Related Posts