Khi phỏng vấn các tác giả sách trên have. sheet thì mình có một cái vị trí hơi đặc. biệt dành cho các nhà thơ như là Binz. cũng là một nhà thơ này rồi mình có. Ocean Vương này mình có một tác giả thơ. cũng rất là rất là đặc biệt ở Hà Nội là. hôm nay ch
Khi phỏng vấn các tác giả sách trên have. sheet thì mình có một cái vị trí hơi đặc. biệt dành cho các nhà thơ như là Binz. cũng là một nhà thơ này rồi mình có. Ocean Vương này mình có một tác giả thơ. cũng rất là rất là đặc biệt ở Hà Nội là. hôm nay chúng ta sẽ gặp một nhà thơ nữa. Nhược lạc là một cái tên mà Thì mình. nghe vừa có sự dễ chịu mới có sự đáng. yêu em thấy em giống như một quả trứng. Hải Âu em chưa biết gì về cái vùng trời. đấy hết nhưng mà em mong gặp được một. anh mèo béo tốt bụng người sẽ sẵn sàng. dậy em bay và cả cái cuộc trò chuyện. ngày hôm nay thì đẹp nhưng mà tách trà. bởi vì chúng tôi ngồi uống trà cho. chuyện với trà và kể về những yên ấm. trong cuộc đời trong bữa cơm nhà thì em. vẫn nhớ cái cảm giác khi mà em ngồi ở. giữa nhà xung quanh chưa có đồ đạc gì. hết và cái mùi Cơm mới nấu. nó lan ra khắp Cái nhà nó át đi cái mùi.
Sơn mới nó át đi những cái mùi ẩm mốc cũ. kỹ. mình có thể. sống được với người này có thể ăn những. bữa cơm cùng nhau mỗi ngày đến mức độ mà. ngay sau cùng nói chuyện các bạn trong. team của Thế Minh vẫn còn nhắc về cái ý. niệm nấu cơm nhà là như thế nào nấu cơm. cho một cái nồi gang thì như thế nào và. thì mình cũng mong là đây là điều mà các. bạn sẽ được nhận thấy qua tập 2 và sub. này cơm nhà nói chung là êm Cảm ơn cyson. đã đồng hành cùng have sheet là thương. hiệu gọng kính đương đại đầu tiên tại. Việt Nam với phương châm thiết kế tối. giản sĩ Sơn tự hào với các sản phẩm được. thiết kế tại Hà Nội. xin chào mừng mọi người đến với hamster. uống gì không Sáng nay trong lúc tắm thì. mình đã nghĩ ra câu này hóa ra có hai. Nghĩa hồi xưa nó chỉ có nghĩa là mình. đến với một cái plaskas là cái lời mở. đầu và lúc nào mình cũng phải gửi đến.
Khán giả thế nhưng mà nó còn có bị đen. mang tính chất vật lý là bây giờ khi. mình nói câu đấy có nghĩa là à Chào mừng. mọi người đến với chỗ này bởi vì chỗ này. cũng là cũng tên là have save và mới. được mở và mục đích chính của nó vẫn là. phục vụ cái việc là chúng mình sẽ được. chuyện trò với khách mời bằng cách là. mời họ uống một cái đồ uống thực sự chứ. không phải là mình gọi từ đâu tới đến. môi trường quay nhưng hôm nay mình lại. gặp một khách mà mình không cần phải. dùng đến đồ uống của Quán. bởi vì khách đấy tự mang trả đến chỉ cần. cho mượn Bình và ly thôi xin chào nhà. thơ Nhược lạc đến với Hamen chào chị. Thùy Minh và chào tất cả mọi người đang. xem chương trình. cũng vừa chia sẻ là khi mình được trò. chuyện với một người viết. ở đấy không có nghĩa là phải ra một hẳn. một cái cuốn sách xuất bản Hàn và tập.
Thơ hay là viết lên những câu chữ trong. một bài nhạc mình biết ở đây ở là một. người mà kiểu có viết có viết và dành. thời gian cho có thể đúng gần đây đến. lúc này mình mới hiểu được cái khái niệm. đấy thành ra là thì mình sẽ gọi bạn là. lạc đúng không ạ là bạn có nhớ cái. khoảnh khắc mình bắt đầu biết hay là. nghĩ về chuyện viết đến lúc nào em nghĩ. là lâu lắm rồi em nghĩ chắc cũng phải. tầm cấp 2 tức là em thì em có nhiều thời. gian ở một mình cũng do là đặc thù gia. đình rồi. cái tính cách của em nữa thì em thích. làm những thứ kiểu một mình thì vì một. mình thì cũng không có nhiều việc để làm. lắm đấy chị thì bắt đầu em bắt đầu với. việc đọc thì khi mà đọc đến một mức độ. nào đấy thì em cảm giác giống như mình. ăn vào tức là khi mình đã có vào thì sẽ. có ra mình đã có đọc thì phải viết để. nếu không thì sẽ không thể chịu được thế.
Là em bắt đầu viết thì ban đầu cũng chỉ. bắt đầu bằng việc viết nhật ký rồi nhưng. mà sau đấy Thì bởi vì mình cũng học Văn. đấy chị và nó sẽ có những cái đề bài. kiểu như. Em vẫn nhớ hồi lớp 7 là có một cái đề. một cái bài tập về nhà là hãy viết một. bài thơ. thì với em Nó là một cái đề bài cũng rất. là rộng Thôi một bài thơ thì mình có thể. viết bất cứ cái gì đâu thế nhưng mà vì. em làm cái bài tập về nhà đó. mà em vô tình nhận ra là khi mình biết. thơ ấy. nó là mình thấy dễ chịu. cái việc viết xuống viết thơ viết văn. xuống nó làm em cảm thấy thứ nhất là nhẹ. lòng hơn và thứ hai là giống như mình. cái cảm giác khi mình tạo ra được một. cái tác phẩm nó nó đã lắm Em thấy vậy em. nghĩ là bất cứ ai mà kiểu chụp một bức. hình nên là vẽ một bức tranh hay là viết. một bài thơ thì đều được trải qua cái. phần thưởng Đấy tức là trước khi được.
Người khác mà chiêm ngưỡng họ Họ khen ấy. thì mình đã là người tận hưởng đầu tiên. cái tác phẩm ấy thì. Wow chỉ miêu tả thôi mà thấy mình kiểu. giống như được phản chiếu Mình ở trong. đấy mình nhận ra vài cái mấy cái yếu tố. để làm cho cái việc viết lách nó bắt đầu. cái việc ở một mình nó rất quan trọng. đúng không Mình nghĩ là cái lứa của lạc. hay là của chúng mình thì cái việc ở một. mình nó hơi bị động đưa mẹ đi làm rồi. nhưng mà nói xấu nó là lúc đấy bố mẹ. nhốt ở nhà đừng vì là thực ra cái việc. nhốt nghe nó nghe nó thật là nghe nói. thật là khổ sở những cái lúc đấy lúc đấy. nó cũng khổ thật nhưng mà bây giờ mình. nhìn lại thì em Bây giờ nhìn lại em lại. không thấy khổ đâu mà thực ra nó lại vô. tình mang đến cho em những cái khoảng. không của mình nên sau này khi mà vẫn. tiếp tục phải ở một mình ở trong những.
Cái hoàn cảnh nhất định thì em không. thấy khổ thậm chí là sau này khi mà có. con rồi ấy thì cái việc ở một mình nó là. một phần thưởng. ở đây mới là cái tập thứ mấy thì mình. quay quán này những cái cửa gỗ nó cũng. không cách âm thỉnh thoảng mọi người xem. lại hơi có tạp âm xong rồi Ở đây lại là. ngã ba thỉnh thoảng có xe cộ đi lại nếu. mà cái âm thanh nó hơi là mọi người sao. nhãng thì thôi mình Hi vọng là cái câu. chuyện nó đủ để át đi. ngày nay cái việc ở một mình thì mình. cảm giác như nó nó xa xỉ thật Tuy nhiên. mình quay lại có hai có vài cái giai. đoạn ở một mình thì mình không biết là. cái giai đoạn đấy của của làng sẽ diễn. ra như thế nào nha Cái một là mình bị. động nhưng mà nó dạy cho mình biết. thưởng thức cái việc ở một mình tuy. nhiên cái lúc mà Thì mình khoảng 25 tuổi. chuyển vào thành phố Hồ Chí Minh đến một.
Cái thành phố mới sống một mình thì rất. sợ cái khoảng thời gian mà mình đấy Thậm. chí mình bấn loạn vào cái tầm 5 giờ. chiều cái lúc có còn thì bật loạn 5 giờ. chiều kiểu khác còn lúc mà còn tuổi trẻ. lắm bấn loạn bởi vì không biết sẽ ăn tối. đi ăn tối cùng ai Không hôm đấy mà có. một nhóm bạn. nó nó cũng khổ Hạnh đấy nhưng mà nó sau. này nó cũng vượt qua mình còn cảm giác. mà một số bạn bè mình cứ mắc kẹt ở trong. đấy mãi mình gặp những cái người bạn mà. họ kiểu kết lỗi liễu cuộc đời họ ở 25. tuổi và họ gieo mình từ Nguyễn tòa nhà. xuống thì cái lúc đấy mình đã có những. cái Lỗi. cứ một mình thì nó kẹt lại đấy và tuổi. trẻ là thực ra cũng khó khăn thật thế. Bây giờ nhìn lại thì nó đẹp đẽ rực rỡ và. mọi người hay miêu tả về tuổi trẻ một. cách rực rỡ như vậy. cái hành trình viết trong cái giai đoạn. đấy thế nào Cái hành trình viết trong.
Giai đoạn đấy thứ nhất là lúc đấy em. nghĩ là em bắt đầu nhen nhóm một cái gọi. là nếu mà có một cái gì đấy theo kiểu. viết chuyên nghiệp Ý chị thì bắt đầu. xong giai đoạn đấy luôn tức là em bắt. đầu cộng tác với một số tạp chí này rồi. cũng có những cái sáng tác thơ văn của. mình và em cứ đăng lên trên blog của. mình và. mọi người cũng cũng đọc xong cũng. comment điều đấy hồi đấy Việt Nam cũng. bắt đầu có những bạn chơi Trâm lờ thì em. rất thích thế giới trên đấy hồi đấy Tại. vì trên đấy đa số toàn là những người. viết đấy chị và mọi người cứ đọc qua đọc. lại cứ sang nhà bạn chơi nó mang lại cho. em cái cảm giác giống Yahoo 360 hồi xưa. đó thì đó là cái em thích thực ra bên. cạnh cũng biết đấy chị em nghĩ một trong. những điều khiến em. bớt cô đơn trong cái ra những cái giai. đoạn mà tuổi trẻ rồi đi sang một nước.
Khác ấy là vậy Em ăn chay. nghe nó rất là lạ Đúng không chị cái. thời điểm đấy tự dưng có một ngày Lúc. đấy em vẫn còn ở Sài Gòn và em nói mẹ em. là từ ngày mai con sẽ ăn chay thế là mẹ. em kiểu Ok. Đấy Thế là từ hôm sau em cứ đi chợ em. nấu ăn thì cái việc ăn chay nó vô hình. nó mang đến cho em làm việc em buộc phải. tập trung vào cái việc chuẩn bị bữa ăn. hàng ngày. tức là nếu mà ăn mặn Thật ra nếu Mình. bận mình có thể đi ra ngoài mình ăn hàng. các thứ nhưng mà ăn chay thì không có. nhiều lựa chọn lắm em dành rất nhiều. thời gian cho những cái việc đơn giản Ví. dụ như là mua gạo ở đâu màu để em ăn là. em ăn gạo kiểu gạo lứt gạo xát rối này. kia thế là gạo ở đâu rau thì chỗ nào rồi. nấu nướng chế biến các thứ ra làm sao. thì trong cái giai đoạn này khi em có. một cái công việc tay chân để làm. em thấy đời sống tinh thần của em dễ.
Chịu hơn nên thành ra là thay nấu cơm. nhà nên mới có cuốn cơm gà Nói chung là. em đây là cái cuốn mình cảm giác như là. mình sắp sở hữu một bộ sưu tập những. cuốn sách mà ở thời điểm hiện tại nhé. Không tìm thấy trên thị trường các bạn. có thể đến nhà vệ sinh để để đọc vì được. tác giả ép tác giả tặng khi mình bày tỏ. một sự là chết rồi chị không tìm thấy. thì mọi người sẽ kiểu xe ra kiểu một số. các bảo bối đang để sẵn ở nhà khi mà lạc. nói đến chữ chữ viết chuyên nghiệp. thì mình cũng rất là hiểu cái cảm giác. là ăn chay và như thế nào mình có 7. tháng ăn chay này xong rồi mình biết cái. cảm giác của cái việc là nó giống như. thiền ấy đúng không là mình ở nhà mình. chuẩn bị và thì mình thấy nó chỉ đáng. cái bữa cơm Nó chỉ đáng khi mình chuẩn. bị thôi Còn nếu không mình không cảm. giác trân quý cái đồ mình ăn lắm đâu.
Mình ăn cái gì nhanh nhanh nó đúng là. cho qua bữa Năm ngoái thì phải cuốn thơ. này mới được ra đời thế thì cái việc. viết chuyên nghiệp nó nó sẽ đánh dấu. bằng cái việc gì như thế nào thì nó biết. chuyên nghiệp cái việc viết chuyên. nghiệp em nói đến là cái công việc hiện. tại em đang làm công việc để truyền. thông thì cái công việc đấy nó bắt đầu. nó cũng rất là duyên Tức là hồi xưa em. học Singapore thì em không học về bất cứ. liên quan gì đến cái chuyện viết lách. này cả em đố chị thì mình em học ngành. gì. Đúng vậy thì thế nó đoán nó mới rộng Anh. ta chỉ là 3 lần thôi có liên quan đến. trà không không kinh tế kinh tế rộng quá. có tí đi vào đúng không. kinh tế rộng quá à vâng kế toán kiểm. toán. Bây giờ em cho chị Hai thử đi thôi Chị. chọn một rồi em nói luôn nha Hồi đấy em. học mà tài chính như vậy không phải kế.
Toán. thì hồi đấy Em học về tài chính và em em. biết chắc chắn là em sẽ không hợp với. công việc đi làm về tài chính làm thế. nào để mình biết chắc là mình không hợp. một bộ quần áo em đi đến một ví dụ Em. làm ở ngân hàng chẳng hạn đi em mang. hình dung những chỗ em có thể làm với. cái ngành của mình và những cái hình. dung đấy của em đều nó làm cho em không. hạnh phúc Tức là mình có thể chưa biết. chính xác là mình hợp với cái gì Nhưng. mình có thể biết là mình không hợp với. cái gì thì vào cái thời điểm để em cũng. cũng là một dạng kiểu stress của tuổi. trẻ đấy Tại vì mình ở một cái kiểu ngã. ba đường ấy và bây giờ thì học xong rồi. mình cũng không thể ở nhà bố mẹ nuôi gì. được thế thì làm cái gì bây giờ thì cái. thời điểm để em có nói chuyện với một. chị bạn. cũng hay viết viết thì có muốn làm cái. công việc gì đấy Kiểu liên quan đến cái.
Lách không có muốn làm kiểu copy Raider. không nhất là em ấy bảo các Raider là. làm về kiểu bản quyền copyright hay là. gì hay là cái photocopy hay là cái gì. thế là bé vào Thôi để chị nhường một chị. bạn khác là một copyrider chị nói cho em. biết xem là cái công việc đấy là là làm. gì thế là để em lại gặp một chị bạn khác. Xong rồi chị ấy nói cho em à cái công. việc này nó nôm Na nó là như này như này. thế em nghe thì cũng hay trong em bảo. nhưng mà em thì lại không học theo cái. ngành nào để mà phù hợp với cái công. việc này thì làm thế nào Thế chị bảo là. hay chị sẽ giới thiệu cho em với chú. giám đốc của công ty cũ của chị nhưng mà. hồi trước khi mà sau khi chị nghỉ ở công. ty đấy thì chị cũng tương tự như người. lắm rồi Nhưng mà ai cũng fail với chị. kiểu chú giám đốc cũng không ưng ai cả. chị bảo thôi Em cứ thử xem sao thì em.
Nghe là em thấy kiểu cơ hội cũng nhiều. đây chắc là người ta gặp người ta phải. tuyển mình ngay hay gì Hay là em cũng. Nhưng mà lúc đấy mình đâu có đường nó. khác đâu nên là em mới viết một bức thư. cho cái địa chỉ Email thì em vẫn còn nhớ. là em có biết một cái bức thư ngắn thôi. nhưng mà trong đấy có một cái ý em nói. như này đó là em nhắc đến cuốn sách. truyện con mèo dạy hải âu bay chị mình. chắc biết đứa nào Em nói là em thấy em. giống như một quả trứng hải âu. vừa mới rớt bên bờ biển. Mở Ra em chưa biết gì về cái vùng trời. đấy hết nhưng mà em mong gặp được một. anh mèo béo tốt bụng người sẽ sẵn sàng. dậy em bay. đừng có nghĩ là chỉ có đơn giản là ăn. một thành công thì phải nhai chậm nữa mà. làm xong việc gì cũng phải có tâm như. này đúng không Thì em gửi em gửi vậy. thôi Và em có gửi kèm một số cái bài em.
Từng viết này kia nhưng mà em cũng không. hi vọng lắm thì đấy thì người ta đã giới. thiệu bao nhiêu người không Mấy giờ Tuy. nhiên thì sao để em lại nhận được tư trả. lời và chú giám đốc chỉ bảo em là thế. bao giờ về Việt Nam nói chuyện. gần đây thì mình cũng học được một cái. từ khá là hay là cứ ăn lơn ăn lươn tất. cả mọi người đều nói về việc chúng ta. phải học thêm đi Chúng ta hãy và tất cả. những người mà hơi non nớt như kiểu quả. trứng Hải Âu chuẩn bị ra cuộc đời thì. chúng ta đều. đều được học cái gì đấy đúng không và. đều nghĩ là kể cả con thì mình. hôm qua cũng kiểu không chịu làm bài tập. xong rồi mình cũng nghĩ rằng là nếu bây. giờ chỉ nói rằng là không việc đi học là. việc phải làm bài tập hay là con thì. mình hỏi một câu là. ai đã phát minh ra bài tập về nhà thì mẹ. tức là lại là một sự Khổ Hạnh khác đúng.
Không Và nếu mà không hiểu được bản chất. của vấn đề thì sẽ không hiểu được là tại. sao mình phải làm cái việc đấy thì thấy. mình gỡ dần dần ra mình hỏi là thì theo. con Tại sao lại có bài tập trước khi. mình cứ đổ vấy cho một ai đấy đã bị ra. một cái khái niệm như thế này Ok bài tập. về nhà là để là để tôi ôn lại những thứ. đã học rồi bây giờ được về chuyện học. rồi nhé bây giờ theo con thì mẹ đi làm. mẹ thì mẹ có được trả tiền không. Thế con đi học có ai đấy phải đóng tiền. cho cái việc đi học để không nó chính là. mẹ Ok Bây giờ có thể thấy là khi mình. lớn lên mình đi làm thì mình được ai đấy. trả tiền cho nhưng mà lúc mà mình đang. đi học thì mình lại phải đóng tiền cho. cái việc đấy Hai cái mũi tên ngược chiều. này bởi vì sao à Bảo bởi vì để một ngày. còn học xong thì con sẽ kiếm được việc. làm mà lúc đấy con sẽ nhận được tiền.
Lương thì nghe nó lằng nhằng và thực ra. Nó là một cái kiểu lý thuyết của bà mẹ. kiểu cố gắng làm cho con mình. Thậm chí cái việc là được đi học nhưng. mà Thì mình lại là một người mà chứ Mình. học thì mình thấy là à mình học được thứ. khác hẳn bởi vì có những cái ngành nghề. mà sau khi mình học rất lâu mình mới làm. mình cũng làm cái ví dụ là cái ngành làm. thoát caster này thì ai dạy và cách đây. kiểu 20 năm cơ chứ thì có rất là nhiều. thứ mình học ngày hôm nay mình không hề. được dùng. thì bây giờ ăn lươn ăn lươn thì thế Mình. phải nói rất là nhiều nhưng mà được kể. câu chuyện rất là đẹp của là à Tôi muốn. làm cái gì đấy tôi phải ăn lớn tất cả. những thứ kiến thức trước để tôi đã học. tôi chấp nhận là tôi chuẩn bị phải học. bay và đôi khi cái người dạy cho mình. cũng chả biết là họ sẽ dạy được cái gì. tâm thế mà tôi sẵn sàng tôi sẽ bay đây.
Trứng tôi sẽ đờ đây nó Nó là một cái tâm. thế. nhưng mà từ lúc chuyên nghiệp đấy đến. lúc mà ra được một cái cuốn Thơ thì nó. chuyên nghiệp Thực ra em đi làm đúng rồi. Em chỉ dám dành cho cái nghề Tức là mình. Từ cái lúc đấy được một anh mèo béo tốt. bụng Dạy cho cách để tập bay thì đến giờ. em cũng bay cũng khá nhiều năm rồi và nó. cũng đủ để cho em cái tự tin rằng là rất. là mạch lạc nói về chuyện là À đấy là. nghề của tôi và tôi là tốt cái chuyện. này Nhưng mà cái chuyện sáng tác thơ văn. thì nó lại một cái mảng khác em thì rất. là ngại nhận mình là nhà thơ nhà văn tại. vì thực sự mà em nghĩ rằng là. không em nghĩ là mình chưa đủ đến cái. tầm mà có thể nhận là một chuyên nghiệp. trong việc viết văn hay viết thơ Nhưng. mà em thích nhất là em viết cho em và. khi mà em bắt đầu đăng lên trên mạng ấy. thì có rất nhiều bạn nhắn tin cảm ơn.
Thực ra em không chỉ viết văn thơ được. thì em còn viết nhạc. Nhưng mà đấy nhưng mà nó cũng dở thì em. cũng không dám khoe nhưng mà em vẫn nhớ. có một bài mình nhạt thơm mà em biết là. em viết thư gửi mẹ thì cái bài để em. viết trong lúc là em đang ở với mẹ Nhưng. mà em không muốn ở với mẹ nữa Em muốn em. muốn đi một chỗ khác để em học về một. thứ mà lúc đấy rất là mới mẻ với em là. về trà nhưng mà tại vì mẹ em thì kiểu. cũng ở một mình như thế thì sẽ rất là cô. đơn rồi Những lúc ốm đau các thứ thì như. nào ấy em cũng suy nghĩ và trong cái lúc. mà em suy nghĩ thế lại một cơn căng. thẳng khác và em biết ra một bài thơ một. bài nhạc. và em thu âm lại em gửi cho mẹ em nghe. thì trong em vẫn nhớ trong cái bài đấy. em viết là nhưng mẹ ơi nay con phải đi. thôi bầu trời kia đang vẫy gọi con. cái bài đó cũng dài lắm nhưng mà khi em.
Đăng lên trên SoundCloud thì cũng nhiều. bạn khác cũng nghe và sau đó cũng gửi. cho bố mẹ nghe các mẹ đấy gửi các mẹ là. con cũng phải đi thôi và. có một bạn bạn ấy viết thư lại cho em em. vẫn còn nhớ là bạn nói là kiểu bạn và mẹ. không Thực ra là không hiểu nhau và. không thông cảm cho nhau được nhưng mà. khi mà nghe cái bài của em thì mẹ bạn. thì kiểu à cũng hiểu con mình hơn thương. nó và hai mẹ con có thể kiểu nói chuyện. được lại với nhau mặc dù lúc đấy là ở xa. nhau thì em nghĩ là đấy là cái hay của. văn chương ấy tác giả viết luôn luôn là. cho mình nhưng mà bằng một cách nào đó. thì nó lại vẫn. làm người khác cảm thấy có liên quan đến. họ vẫn thế được cảm động Cái đấy là cái. phần thưởng Đúng rồi. để nó phải ra thành một cái gì đấy ngày. nay mọi người cũng hay nói Lại quay một. cái cuốn sách mà mình hay nhắc đến là.
Cuốn Slow mọi người hay nói rằng là mình. rất là dễ đi bỏ tiền ra đến một cái buổi. hòa nhạc và nghe một cái bài hát và mình. cảm thấy xúc động thế nhưng mà cái xúc. động đấy nó không thể nào sánh bằng với. cái việc là bạn mất công học nhạc ngồi. sáng tác là ra một cái bài nhạc tức là. hai cái quá trình ngày nay chúng ta hay. bị đánh lừa là hồi xưa ấy mình muốn đi. đến đâu ấy là mình phải cưỡi con la con. lừa mình đi tận đấy Chẳng hạn Còn bây. giờ mình có thể kiểu đến đấy một cách. rất là nhanh nên đôi khi mọi người quên. mất rằng là cái phần thưởng nó lớn lao. rồi vì cái hành trình đi Nó rất là vất. vả. cái việc mà sáng tác hay là ra được một. cái thì mình luôn cảm thấy là đôi khi. mình cầm một cái cuốn thơ hay cuốn sách. thì nó rất là nhẹ Nhưng mà mình chỉ có. tác giả mình hiểu được là để mà ra được. cái này thì nó phải cần bao nhiêu ngày.
Tháng thôi Thì thì Đấy cái phần thưởng. đó thì nó nó lớn như vậy. nhắc đến trà mọi người đã phải viết một. bài thơ bài nhà gửi cho mẹ để đi theo. đam mê trà thì chúng mình còn hỏi ngay. từ đầu là đây là khách mời. từ mang đồ uống đến. thứ nhất là tại sao lại là trà Tại sao. lại phải đi rời khỏi mẹ về học về cha. thì thực ra em uống trà thì cũng lâu rồi. cái trải nghiệm đầu tiên của em với trà. là hồi em còn cỡ 5 6 tuổi gì đấy và ở. nhà ông ông bà ngoại em lúc nào cũng có. một bàn trà các cụ thì sẽ uống kiểu trà. Thái Nguyên mà đặc ấy nhưng mà cô ấy. muốn không thấy ngon nhưng mà em thích. cái cảm giác mà khi nhìn thấy ông ngồi. bên bàn trà xong rồi Kiểu sẽ có một cái. phích nước nóng phích rạng đông xong rồi. pha một ấm trà xong ông cứ ngồi ông uống. từng chén này. em lớn lên em sẽ như thế này và khi mà. lớn lên thì em có nhiều thời gian ở một.
Mình thì ở một mình có hai việc em nghĩ. là thích hợp nhất để làm đấy là uống trà. và đọc sách. Tại vì nó không kiểu ngồi không Hoặc là. em rất thích kiểu ngồi không luôn Nhưng. mà nếu mà em cứ ngồi yên đấy thì người. ta sẽ có thể thắc mắc là con này nó bị. làm sao ơ thật tại vì hồi xưa bạn của mẹ. em ấy đã bảo là kiểu chị đương đi khám. xem là có bị làm sao không thấy cứ ngồi. một mình đang ngồi cứ ngồi một mình thế. nhưng mà Bill Gates thì có câu chuyện y. chang ấy cứ ngồi xong cũng bị nói là này. cháu nó có bị làm sao không và hỏi là. cháu đang làm gì thế thì trả lời một cái. câu mà sau này trở thành kim chỉ nam của. mình đấy là chúng ta nghĩ. còn em thì em nghĩ ra một cách khác đấy. là đúng là em cũng đang nghĩ nhưng mà em. sẽ bảo em đang uống trà Thế là không ai. hỏi gì nữa. thế là đến cái việc uống trà nó cứ kéo.
Dài như vậy là như một cái sở thích thôi. Nhưng mà em có một thói quen nữa đấy là. có một cái trang là Future Mi chị thì. mình biết rằng. em sẽ viết một lá thư gửi cho em tương. lai kiểu 3 năm 5 năm 10 năm sau thì em. không biết là em gửi đến tận bao giờ rồi. đấy Khi mà em trở thành quả trứng Hải Âu. đúng không sau đó Em tập này Nhưng mà. khi mà em làm đến một thời điểm ấy thì. em lại thấy có những cái Tức là cái. ngành nghề này nó mang đến cho mình rất. nhiều phần thưởng Nhưng cái gì nó cũng. có hai mặt nó sẽ lấy của mình nhiều sức. lực thời gian và đôi khi mình phải làm ở. những việc mình không thích và chủ yếu. nhất là em cảm thấy là mình đang hơi bỏ. bê bản thân trong khi em về định hướng. của em là luôn cố gắng kiểu quay về cái. cái cơ thể cái tinh thần của mình lúc. này em đã suy nghĩ lại mình có nên đi. theo quảng cáo tiếp không mình nên làm.
Gì tiếp đây thì em nhận được một bức thư. của em qua Future My và trong thư em hỏi. em rất nhiều ví dụ Tại hồi đấy có cái mà. 2012 đồn là tận thế là kệ em hỏi em là. còn sống không Bây giờ đang làm gì rồi. và trong đấy có một câu hỏi là hồi trước. ấy bảo là em rất muốn là có một cái. thương hiệu trà một cái quán trà của. mình thì em đã làm cái điều đấy chứ. Thế là em của thời điểm đó em bảo Ơ chứ. Thế thì hay là mình thử xem. thế là lúc đấy em bắt đầu kiểu nghiên. cứu xem là nếu mà bây giờ mình muốn mở. một quán trà đi mình cần cái gì cái gì. thì lúc đấy em nhận ra em thiếu một cái. cơ bản nhất đó là kiến thức chuyên môn. tức là nếu mà chị mình cứ uống ấy thì nó. đơn giản nhưng mình muốn ở cương vị một. người đưa một cái đồ uống đến cho người. khác thì câu chuyện nó phức tạp hơn. nhiều. lúc đấy thì em đang ở Sài Gòn và em nghĩ.
Là nếu mà muốn tìm hiểu về trà bắt buộc. phải ra ngoài Bắc tại vì tất cả những. cái vùng trà mà em quan tâm thì đều ở. vùng núi phía Bắc Đấy Thế là em biết thư. gửi mẹ xong rồi Khăn gói Khăn gói đi ra. Hà Nội đi ra Hà Nội thì xong đấy em cũng. bắt đầu gặp những người này người kia và. đi lên các vùng trà Em đi lên tà xùa Đi. lên Hà Giang Yên Bái Lào Cai các vùng. tức như ngày thì ở đâu là có cây trà là. em sẽ kiểu thử lên xem như thế nào. và cứ qua mỗi một chuyến đi như thế thì. cái cái khái niệm về trà cái hiểu biết. của mình thì chán nó khác đấy khác từ. việc này khi mà trước đây thì mình chỉ. biết đến kiểu trà Thái Nguyên tức là. chào cùng Trung du đấy chị lần đầu tiên. em nhìn thấy một cây trà cổ thụ hàng. trăm năm tuổi mà nó ở ngay Việt Nam mình. nhưng mà có to nó rất to và có những cây. mà chị phải kiểu mấy người ôm mấy hết.
Được thân. và không ai Chồng không ai chăm bón được. những cái cây đó cả nó chỉ cứ ở đó Và. khi mà lần đầu tiên em đứng em nhìn thấy. một cái cây trà Thì em kiểu xúc động. Em chưa biết mình có làm được cái gì với. cái này không nhưng mà em thấy rồi. mà kiểu nó ở ngay Việt Nam ấy chị không. có nhiều nước trên thế giới có được. những cái vùng trà nguyên sơ và nó. cổ thụ nó quý mà Nó là một cái nguồn. nguyên liệu quá tốt như thế cái năm đó. là năm bao nhiêu. thành ra một chủ quán khác mang đồ uống. khác nhưng mà Đúng là cậy là nhà thơ Chứ. mỗi loại trà còn có một bài thơ đúng. không Đây là cái. món quà sáng nay là vừa mang tới bài thơ. mình đọc nhé. Chưa lên non cao lòng hoa mận nở mây. trôi xuống phố trở về miền thương còn. trên đây là có nhạc. vì cái Trà này là một loại. bút trà rừng. Chị có thể uống thử nhưng nó cũng hơi.
Muộn thì lúc mà bắt đầu với cửa tiệm của. lạc ấy thì em cũng chỉ nghĩ đơn giản là. à Bây giờ mình cũng biết một số về loại. các loại trà này kia và mình có một cái. gu thưởng thức riêng thì em thấy cái hay. của Trà hay cà phê là vậy tức là quán. trà quán cà phê thì cũng nhiều đúng. không chị nhưng mà mỗi một cái quán nó. lại có một cái ngôn ngữ riêng một cái cá. tính riêng thì linh hồn của cái người. đúng là đạo Đoàn thì cái gu uống trà hay. uống cà phê của mỗi người nó cũng sẽ. khác nhau dù chị Thùy Minh uống cà phê. Chắc là sẽ khác một người khác thì em sẽ. chọn trà theo cái gu của em tức là nó sẽ. thiên về kiểu Thanh nhẹ hương thơm nó. không quá đắng chát hay là đọc mà Thì em. cứ chọn mỗi loại trà và sau em nghĩ là Ừ. thế bây giờ ở đâu cũng bán trà Thế thì. mình làm thế nào để nó khác đi thì lúc. đấy Ông xã em mới nói là Ừ thì em viết.
Thơ mà bây giờ em mỗi một loại trà em. viết một bài thơ cho nó. nghe cũng ăn chơi đấy. các em viết như thế thì cái loại trà này. em đặt tên là Mây. bởi vì nó nó rất là nhẹ trong những cái. ngày mà kiểu được dịch cái chị không đi. được đâu mà khi mẹ muốn trà Thì em hay. nghĩ đến kiểu vùng núi rừng mà mình đã. từng đi qua nhưng mà hiện tại mình không. có đi được nữa. thì cái việc uống trà với em Nó giống. như là giúp mình đi du lịch. khi mà mình uống một cái loại trà ở. Mường Khương Lào Cai em sẽ làm nhớ lại. cảm giác ở đấy thì em cũng có một loại. trà đến từ Đài Loan từ Phúc Kiến Trung. Quốc từ nhiều nơi trên thế giới thì nó. làm cho em cái cảm giác là mình có một. cái gắn bó gì đấy đến cái vùng đất đâu. Trước đây em đâu biết Đài Loan là như. nào đâu Nhưng mà khi mà em uống những. loại như kiểu Đông phương mỹ nhân à Đông.
Phương mỹ nhân cũng là một loại cũng rất. là thú vị. em sẽ kể cái loại cái câu chuyện của cái. cha đấy luôn tức là trà đông phương mỹ. nhân thì là cái tên Đấy là do nữ hoàng. anh. tất nhiên là từ châu Á hết Nhưng mà khi. mà chả đến được sang đến anh và nữ hoàng. uống thì bà thấy là ông một cái loại trà. mà nó có cái vị ngọt thơm nó có một cái. màu sắc gì đấy Nó gợi lên một cái cảm. giác một cái vẻ đẹp một cái người đẹp. thì bà đặt tên là orange beauty Đông. phương mỹ nhân nhưng ở Đài Loan đấy chị. tức là cái nơi mà quê hương của cái loại. trà đấy thì nó lại không có một cái tên. đẹp như vậy họ gọi nó là trà bành Phong. bánh Phong Nghĩa đen có nghĩa là chém. gió. tức là chả ô long ấy chị họ sẽ phải họ. sẽ phải căn một cái thời điểm để thu hái. nó đấy Tuy nhiên thì cái thời điểm đấy. thì họ không kịp thu hái. và là thế là nó xuất hiện những cái cái.
Trà nó bị mập quá Cái lưa đấy và nó xuất. những cái con giày xanh nó cắn cái lá là. nó bị hỏng tràn thì tức là người dân Họ. sẽ phải bỏ hết cái lượt trà đi là coi. như cả cái vụ Nam Đấy là sẽ bị hỏng hết. Nhưng mà có cái ông này thì ông ấy kiểu. tiếc tiền ấy chị nên là ông ấy vẫn Thu. về xong về ông làm trà thì khi mà Ông. làm trà Thế thì ông ấy ra khoe với cả. làng là tôi làm cái loại trà này ngon. lắm không hỏng mà gọi xuất sắc luôn thì. cả làng được Kiểu Ông bảo thằng này chém. gió nên là cái trà đấy. Nhưng mà nhiều khi nó phải xuất khẩu ấy. chị thì nó mới được mang về một cái câu. chuyện nó đẹp như vậy cái chả để nó mang. cho em cảm giác là thế này mình đang. được hưởng những cái tiếp nối. từ những tai nạn của những người đang. quá khứ hay là kiểu món nato của của. Nhật đấy chị cũng là vì họ vô tình kiểu. mấy cái hạt đậu nành nó rơi vào trong.
Rơm xong nó lên men ở trong rơm thế Tự. dưng người ta ăn thấy ơ ngon thế là tự. dưng nghĩ ra một cách là dùng rơm. Việt Nam thì em cũng thấy có rất nhiều. những cái câu chuyện kiểu như vậy thì. trong trà Thì khi em uống em mà Ờ May. quá nhờ cái năm đấy tự dưng có cái con. giày xanh đấy nó cắn mà người ta thế là. từ đó để có cái loại trà đó đúng họ phải. tạo ra được Tức là họ phải căn đúng cái. thời điểm đấy nhá có điều kiện thời tiết. thổ nhưỡ khí hậu Nó kiểu nó thuận lợi để. cho cái con giày xanh đấy nó xuất hiện. và nó cắn phải đúng cái con đó thì mới. làm được cái giá đó. này trong lúc em nói chị tự ưng nghĩ. rằng câu hơi sến mà có phải là mọi thứ. kiểu trên đời này đều cực đẹp có cái gì. mà không đẹp phải em không đẹp thì em. không nghĩ ra em chỉ nghĩ đến kiểu mệt. đấy. đi đẻ em thấy cũng đau. mọi người hay bảo là cái khoảnh khắc.
Sinh con là một khoảnh khắc rất là. thiêng liêng Em nói thật chị em không. nghĩ là em chỉ thấy đau thôi. nói chuyện đi để. bà Thực ra cái em em thì thấy hay ở chỗ. là thế này tức là tất cả đều cần thiết. Kiểu như muốn có một đứa con thì phải đẻ. ra Hay là muốn có chồng được phụ nữ nhân. thì phải có cái con rể xanh lấy xuất. hiện vào cái năm đấy nó cắn cái lá trà. đấy thì tức là mọi thứ đều có lý do Bây. giờ em cũng đang tập đàn đấy piano thì. nó kiểu nó khó kinh khủng ấy thì là. trong lúc khó đấy thì. mỗi một lần em gặp một cái chuyện mà nó. kiểu khó như vậy tức là hồi xưa là với. trà này với viết rồi Đi làm rồi tập đàn. thì ông xã em hay nói một câu ấy là cái. chuyện khó khăn là chuyện đương nhiên. cái việc khó khăn nó sẽ đương nhiên khi. ta đang làm một thứ mới nó không có một. cái gì gọi là phép màu nhiệm diễn ra sau.
Một đêm cả nó là những thứ tích lũy đúng. theo kiểu bậc thang luôn Cứ mỗi ngày mỗi. ngày cái chuyện uống trà cũng thế Ngày. xưa thì bọn em bắt đầu. đơn giản là uống thôi tức là cứ mỗi một. ngày thì có một cái loại trà mới nào đấy. thì mình uống và khi mình uống. sau 8 năm thì cái lượng đấy nó cũng. nhiều tương gọi là kha khá so với mình. ngày xưa đúng không Thì bắt đầu cái bản. đồ về hương vị. về trà trong mình nó cũng rộng lớn hơn. ngày xưa với mình thì trà chỉ là Lục trà. Thái Nguyên thôi chẳng hạn nhưng mà sau. này mình mới biết là à có nhiều loại trà. khác có bạch trà hồng trà phủ nhĩ này. kia rất nhiều thứ rồi mỗi một vùng miền. mỗi một đất nước họ lại cái tổ những khí. hậu đấy nó lại ra những cái giống giống. cây mới này rồi cách làm mới rồi Mỗi mùa. mỗi vụ mỗi năm khi mà mình đi qua các. từng chút từng chút một thì nó mới ra.
Được cái mình của hôm nay và em mới ngồi. đây em nói chuyện với chị thì mình cái. năm em 15 tuổi em rất muốn được như bây. giờ nhé em không thể em rất muốn mình. kiểu chín chắn hơn bớt trẻ con hơn mình. sâu sắc hơn mình biết làm cái này cái. kia nhưng mà không thể nó cứ phải qua. từng năm 15 16 17 18 mà nó tích lũy. nhiều khi nó nhỏ và nó chậm đến mức mà. mình kiểu bực mình mình sốt ruột mình. khó chịu nhưng mà cái sự khó chịu để với. em là cần thiết mình cũng thấy là thời. gian nó là cái giá trị mà có lẽ con. người không bao giờ hack được. mình hay làm những phim kiểu xuyên không. để nghĩ là mình có thể nhảy cóc qua cái. thời kỳ nào đấy hay là chạy về đâu đấy. nhưng mà thực tế là thực tế là bao giờ. mình cũng phải để thời gian trôi qua. mình việc gì mình làm cũng phải để thời. gian trôi qua sau này cũng có những cách.
Hack ví dụ như là học hành thì cũng. không cần phải học qua đủ từng ngày bước. nữa sẽ có những cái cách học mới hơn thế. nhưng mà để thời gian trôi qua thì mình. nghĩ không có cách nào tại vì nó cái cái. cái thời gian của người này là thực ra. là bằng của người khác nó không thể nào. mà ai nhanh hơn chậm hơn mình có thể làm. những cái việc khác nhanh hơn chậm hơn. nhưng mà nó không thay đổi về cốt lõi và. bây giờ khi mà nghe em kể về trà thì chị. nghĩ nhiều đến chữ yên cái chữ yên cũng. là một chữ mà. bạn phải hay dùng cái thời này có lẽ là. người ta khao khát cái chữ yên hay quá. người ta hay dùng. nhưng mà rõ ràng là trong câu chữ hay là. trong trà nó có cái sự tĩnh lặng này. chị luôn nghĩ là làm thế nào để có một. cái sự tĩnh lặng. thì nó cũng là cái vừa nãy em nói là sự. tích lũy qua nhiều năm và cả sự phù hợp.
Nữa em vẫn nhớ hồi xưa em có đọc một cái. bài viết của. harukiura Kami thì ông có nói rằng là. mọi người cứ hỏi tôi là sao mà tôi chạy. bộ được như thế. khi mà họ thấy tôi hay chạy cứ hàng chục. km Tại sao thì cũng bảo là tại ông ấy. phù hợp với cái chuyện đấy tức là khi mà. chạy thì ông không thấy khổ đấy thì khi. mà trong những cái việc em làm Ví dụ em. có một khoảng thời gian khá dài em Em ăn. chay cũng phải tầm 8 năm khi mà em ăn. chay như thế Mọi người cứ hỏi là ăn chay. khổ không có thèm thịt không Thì không. ấy chị kiểu em chưa bao giờ tại vì em. cảm thấy rất phù hợp đúng thế gì đến khi. mà một cái thời điểm em chuyển sang em. có ăn mặn lại thì mọi người cũng hỏi là. thế ăn mặn lại thấy có vị gì không có. đau bụng hay không thì em bảo là không. thấy ngon thì em tức là em nhận ra là cứ. cho mỗi một cái thời điểm Em chỉ nghĩ là.
Một cái lúc có chọn hay không Còn khi mà. em đã chọn rồi thì em đi theo nó rất là. toàn tâm toàn ý em không cảm thấy kiểu. áo có hối hận đấy mình có sai không nhỉ. Hay là nếu năm đấy mình không tự dưng. quay ra đi học Trà này kia có khi bây. giờ mình lương mình cao lắm rồi phải. không Hay là đây em không có những cái. suy nghĩ kiểu như vậy Mình chọn có nghĩa. là cái thời điểm Đấy đấy là cái lựa chọn. mà mình mong muốn nhất nó phù hợp nhất. thì em em nghĩ là em phù hợp với chuyện. ở một mình. em phù hợp với chữ viết em có thể làm. cái chuyện đấy nó cả ngày em không thấy. mệt không thể khiến mày chán em có thể. làm nhiều năm em phù hợp với chuyện uống. trà Tức là hồi xưa hai vợ chồng em có. thể công việc uống mấy cữ trà mở mắt ra. là uống trong ngày cũng uống tối trước. khi đi ngủ cũng uống luôn và bọn em thấy. rất thoải mái với chuyện đấy Cái chữ phù.
Hợp cũng là một chuyện rất là hay và. nhắc đến wakami và truyện Chạy bộ thì. thế mình được nghe là thực ra cái cái. thể trạng của mình cái dna những cái gen. di truyền của mình đấy nó thực ra nó chỉ. hợp với một loại thể thao thôi. sẽ có những người cứ Tại sao cứ chơi cái. môn này thì cứ bị chấn thương nhưng mà. chơi một cái môn khác thì rất là vừa với. mình. và chúng ta đang ở sống ở trong cái thời. kỳ mà mọi người sẽ giằng xé bản thân. chúng ta Mọi người sẽ bảo chúng ta hợp. với tất cả mọi thứ hãy thử nhiều thứ đi. Hãy lao ra và thử đi bởi vì là thế nhưng. mà nó quay về câu chuyện là Ừ thì thôi. thử lúc đầu cũng được nhưng bọn nó sẽ. luôn quay về cái việc nguyên bản là thế. thế Cái gì phù hợp với mình nhưng mà sự. phù hợp là thứ cũng phải qua nhiều sự. lựa chọn để tìm đấy Em có bao giờ thử. sai không rất tất cả luôn đấy chị tức là.
Cái châm ngôn sống của em là thử và like. và thử và sai và thử và sai cứ như vậy. tức là mọi người bây giờ thì hay biết để. em là kiểu Viết lách nên là trà thôi. Nhưng mà thực ra em làm nhiều thứ khác. thôi tài chính là. thậm chí tự tin mức độ là đố người khác. là để cho người ta không đoán được đây. mà Thì em cũng chơi nhiều môn thể thao. lắm chị ngày trước em cũng em đọc truyện. tranh em thích đọc truyện tranh lắm. em cảm giác là một phần lớn cái gọi là. góc nhìn rồi những cái môn mà em thấy là. nó đi từ truyện tranh ra ấy Ví dụ như em. đọc slime đang thì em thích bóng rổ Với. lại em khi mà em thi vào cấp 3 là em cố. tình chọn một cái trường mà có sân bóng. rổ để em mục đích của em là để xin được. vào đội bóng rổ nữ mà chị nhìn người em. thì chị thấy cũng cao giáo ấy nên là em. em chưa Uống rồi nhưng mà em em cũng cho.
Em rất thích và em cũng chơi. chén khoảng thời gian đấy nó cho em một. cái sự rèn luyện về mặt kiểu tinh thần. không quen thuộc Chị tưởng tượng là mùa. đông Hà Nội lạnh như thế mà cái chị đội. trưởng đội bóng rổ của em Chị cũng kiểu. nhân hậu tức là cứ kiểu năm sáu giờ sáng. là sẽ bắt tất cả bọn mày phải chạy mấy. vòng quanh trường rồi đi bốn con phố. chạy bộ như thế xong rồi Vào luyện kiểu. đập bóng lên rổ rồi các kiểu sau đó 7. giờ vào thế mà bảo em vẫn đọc vì cái. khoảng thời gian sau đấy thì em nhận ra. là em không phù hợp cơ thể em không phù. hợp Đúng rồi lắm không phải chỉ vì chiều. cao mà Vì em kiểu tim em cũng không khỏe. nhưng mà nhìn lại thì cái khoảng thời. gian đấy nó vẫn rèn luyện cho mình cái. này cái kia sau đấy em cũng một thời. gian cũng tập chạy cũng đi chạy. như harukimura Kami đấy thì em cũng.
Thích nhưng mà thực ra cũng không phù. hợp lắm tại vì đấy cũng lại tin. thì cũng có thời gian tập Aikido thì em. thấy cũng khá hợp tại vì nó có một cái. độ Nhịp Điệu vừa phải nó có cái tính. triết lý trong đấy em cũng thích đấy rồi. em Em thử nhiều cái lắm em cũng chơi cờ. vây này em cũng chơi guitar piano mọi. thứ Thì thực ra em hay khuyên các bạn. trẻ để tầm đấy là cứ thử đi tại vì thực. ra mình không bao giờ biết được cái gì. hợp với mình hết mọi người cứ nghĩ rằng. là em cứ gặp một cái này Ôi chị này hay. nhỉ Kiểu năm đấy chị gặp trà xong chị cứ. thế là đi theo trà không phải trước khi. uống chè uống Coca. đó và nhưng mà Bởi vì mình phải uống qua. rất nhiều thứ mình phải làm rất nhiều. thứ. em thậm chí còn xem còn đi học cả những. lớp mà kiểu thay đổi tư duy làm chủ cuộc. đời rồi. Tức là em thử hết luôn đấy và em tin.
Rằng là khi mình còn trẻ là mình còn quá. nhiều thời gian năng lượng. cơ hội để sai và thế thì mình cứ tận. dụng hết tối đa cái đấy hồi xưa em cũng. đi làm hay làm đủ hết các nghề ở phục vụ. rửa chén rửa bát các kiểu và mẹ em Thực. ra là rất ủng hộ Mặc dù có những Lúc nãy. em em tin rằng bây giờ em làm mẹ rồi em. tin rằng mẹ em sẽ nhìn vào kiểu Mẹ của. tôi nhưng mà mẹ em vẫn để em bước chân. vào cái sự ngớ ngẩn đấy. bởi vì phải bước vào thì mới biết là. mình không hợp. thế còn nhiều thứ em muốn thử cũng nhìn. không chị nhưng mà em cứ để thoải mái. thôi Thì thực ra đấy bây giờ cái mà em. đang tập trung nhất là viết và trà đó là. hai cái mà em nghĩ rằng là nó là một cái. sau khi thử thì em thấy là em muốn gắn. bó với nó nhiều hơn nữa. và Đó cũng là lý do mà em mở quán trà. Thì cái thời điểm mà số này lên sóng thì.
Chắc là quán trà cũng đã khai trương và. đã đón khách rồi. nhưng mà chị thấy không Tức là sau khi. em uống trà một cách gọi là rất tập. trung sau 7 đến 8 năm thì em mới bắt đầu. thực sự dám. sẽ có một cái quán của riêng mình. mọi người cũng hỏi em là tại sao phải là. quán trà. bởi vì em đến một giai đoạn mà em nghĩ. là nếu em muốn đi tiếp với trà bắt buộc. phải có những phải có một cái quán tức. là nếu chỉ dừng ở việc thực ra Ví dụ như. cửa tiệm của lạc đi ban đầu em chỉ nghĩ. đơn giản là em làm nó online thôi mà em. cứ chọn những cái loại trà mà em thích. Xong rồi em chia sẻ với mọi người tuy. nhiên thì đến thời điểm này em thấy là. không đủ. Em muốn có một cái nơi offline giống như. have sheep và mọi người phải đến đấy Mọi. người ngồi đấy. mình sẽ nói chuyện với mọi người tại sao. tôi lại chọn cái loại này nó đến từ đâu.
Câu chuyện của nó như thế nào và em nghe. được cái phản hồi của mọi người Ví dụ. như uống thấy như nào và em có một cái. sự soi chiếu giữa cái khẩu vị cá nhân. mình và cái cảm nhận của những người. khác đến quán thì em tin là theo cái. cách đấy thì cái con đường về Trà của em. ấy nó mới đi tiếp được nó không dừng lại. ở một sở thích nữa nó có thể thành một. cái ngành nghề cho chị hỏi là nếu em. không phải là người giết. trà của em có khác đi. Không biết. tại vì đây là tức là em năm nay là 2022. thì em là một cái tổ hợp của tất cả. những năm trước đấy cộng lại thực ra có. một số việc trong quá khứ em em hay nghĩ. là nếu mà em quay lại em sẽ làm tốt hơn. em không Hoặc là em không muốn mình sai. như thế nữa nhưng mà nghĩ lại thì nếu mà. hồi đấy em không sai như vậy thì lại nó. lại không dẫn đến một cái đúng của tương.
Lai thành ra là nhiều khi mình phải chịu. Thế còn chuyện viết. lịch viết của em như thế nào. à thực ra thường là em sẽ viết trong đầu. và những lúc có thể em hay nói vui là em. hay viết trong nhà vệ sinh tại vì đấy là. cái lúc mình được một mình nhất hoặc là. những lúc sau khi con đã ngủ. những lúc rất dễ chịu và em cứ viết thôi. Nhưng mà em cũng nhận thấy một điều là. khi mà mình cứ viết những thứ mà để đăng. trên blog đăng trên facebook thì nó cũng. dễ. thì cứ tôi cứ đăng lên thôi hôm nay tôi. nghĩ này tôi biết hôm sau thì lại nghĩ. khác nhưng mà khi mà. quyết định ra một cuốn sách ấy thì với. em nó là chuyện khác. tức là thứ nhất là em muốn đưa ra một. cuốn sách những thứ mà trước đấy nó chưa. có trên mạng này Thứ hai là nó. nó giống như là em làm truyền thông thì. em muốn mọi thứ nó phải có concept nó. phải có lớp lang này kia thì khi mà làm.
Một cuốn sách bắt đầu em ngồi em mới. nghĩ luôn cái concept đấy luôn với bạn. Editor của em ấy thì bọn em cùng thấy. rằng là trong thơ em hay xuất hiện hình. ảnh của những bữa cơm thì cái concept. đầu tiên được chọn đấy là cơm nhà và bắt. đầu bữa cơm bữa cơm thì có bữa sáng bữa. trưa bữa chiều bữa tối. ăn vặt đấy Sau đó thì mới nghĩ xem là. thêm một lớp cho nó thì là cái gì thì. mới nghĩ là À bữa sáng nó giống như là. một cái gì để cùng mình giống như nãy. chị Thu Minh có nói với em là chị rất. thích cái cảm giác buổi sáng. được ngồi mọi thứ nó tĩnh lặng cái khu. này mọi người cứ nghĩ là như kiểu chưa. dậy là mình được ngồi đấy yên tĩnh với. cái tách cà phê của mình đấy là cái lúc. mà mình nghĩ về mình sống cho mình vì. đấy thì cái bữa sáng nó giống như là. những cái suy tưởng cá nhân em thì đến. Bữa trưa là khi mà cái thế giới cá nhân.
Đấy nó gặp nó giao tiếp với một cái thế. giới cá nhân khác là khi em gặp ông xã. em thì nó là những câu chuyện tình yêu. mà dân gian hay gọi là cơm chó. thì đến bữa tối là khi cái câu chó đấy. nó có thêm những bầy chó con thì nó như. thế nào đốt sống như sau rồi ăn vặt thì. nó giống như là những cái snack vui nhỏ. những cái suy nghĩ linh tinh và hôm qua. thôi chị nhắc đến chuyện cung tròn tí. thì mình cũng rất là bất ngờ khi mà lần. trước gặp lần trước gặp lạc thì có kẻ. câu chuyện tình yêu là gặp cái người yêu. của mình một tháng đã chuyển về sống. cùng nhau sau đấy thì. làm thế nào để mình biết ngay đấy là. người mình yêu em có biết không. hồi xưa thì chồng em lúc mà kiểu mới. quen nhau thì anh có nói là anh suy nghĩ. rất kỹ à Anh là một kiểu người cũng hơi. ocd chị tức là suy nghĩ rất kỹ tất cả. mọi thứ kiểu như là nếu quyết định đến.
Mua một cái ấm trà như này anh ấy sẽ. research. cả cái cõi mạng để tìm ra một cái loại. ấm trà mà phù hợp với nhu cầu của mình. nhất có mức giá tốt nhất trong cái. khoảng giá đấy thì cái ấm đấy là cái ấm. tốt nhất Thì anh có nói rằng là anh ấy. cân nhắc khi mà bước vào mối quan hệ với. em tại vì anh nghĩ là khi mà bước vào. mối quan hệ với em thì sẽ cưới. còn em kìa. em không hề nghĩ gì đến chuyện đấy Và. thậm chí em không có nhu cầu cho chuyện. đấy em thấy Ừ em thấy việc kết hôn lúc. đấy với em Nó là một cái rất là xa lạ. thậm chí là sau này khi mà em gửi thiệp. mời cưới bạn bè em cũng rất sốc tại vì. mọi người hay nghĩ em sẽ là một kiểu kết. hôn muộn hoặc là không kết hôn luôn ấy. Tại vì lúc đấy em cũng là một con người. cũng rất là của công việc. Em cứ dự án này dự án kia rồi các thứ. thế nhưng mà khi em gặp ông xã của em.
Thực ra không phải là gặp một tháng là. dọn về ở chung đâu chị là tức là cậu. muốn nghe một câu chuyện như thế là. cái thời điểm mà sau khi em ra Hà Nội. tức là Nhưng mà trước đấy thì đã quen. nhau rồi quen biết rồi Nhưng mà cái thời. điểm em ra Hà Nội em quyết định là để đi. theo về trà ấy thì đúng cái thời điểm. Đấy là. anh ấy bị chủ nhà đuổi ra khỏi nhà vì. chủ nhà đã bán được nhà rồi sau rất. nhiều năm Không bán được thì tự dưng. đúng cái tháng đấy thì lại bán được nên. là đuổi ông ra khỏi nhà luôn thế là ông. hỏi em là em ở đây một mình thì cũng. nguy hiểm. bài dịch này không gian xung quanh nó. cũng không được an ninh lắm. này chị bảo nhá. mối quan hệ yêu nhau để được ở nhà miễn. phí thấy em có vẻ đã bắt đầu mối quan hệ. của mình theo cách đấy đấy Nhưng mà. không phải ai cũng thế nhưng mà bọn em. thì quen nhau từ lâu rồi trên Facebook.
Và rất là cảm động tại vì nó là một cái. nhà của rất là cũ. và khi mà em dọn vào thì. bạn phải sơn lại cây cỏ dại cái thứ nó. còn mọc đầy và phải kêu phạt đi phạt cây. dại này xong rồi Sơn hiện tại sơn sửa. lại. thì khi mà em ngồi trong cái nhà mà vẫn. còn đầy mùi sơn mới và kiểu nó cũng. không dễ chịu gì lắm đâu xong em cũng đi. sông kiểu vỏ bưởi bồ kết để cho nó bớt. mùi thì em có nói là ngôi nhà còn kiểu. mùi sơn quá nhỉ thì không biết khi nào. nó mới. hết được cái mùi này thì anh ấy có nói. với em là không sao đâu Nấu một nồi cơm. xong là nó sẽ khác. và anh nghĩ là người thì hồi đấy mà em. còn nấu bằng nồi kiểu nồi gang ấy chị. chứ không phải nồi cơm điện đâu cũng bắc. lên bếp xong rồi Nấu một nồi cơm thì em. vẫn nhớ cái cảm giác khi mà em ngồi ở. giữa nhà xung quanh chưa có đồ đạc gì. hết và cái mùi Cơm mới nấu nó lan ra.
Khắp Cái nhà nó át đi cái mùi sơn mới nó. át đi những cái mùi ẩm mốc cũ kỹ thì lúc. đó em thấy rất là. mình có thể sống được với người này có. thể ăn những bữa cơm cùng nhau mỗi ngày. với người này. thì cứ qua mỗi một ngày thì bọn em lại. vun đắp cho cái cái nơi mình ở bọn em. thì cũng cứ đi thuê nhà ở thôi nhưng mà. anh xã của em thì hay nói rằng là cứ ở. đâu mà mình ở với nhau ấy thì đấy là nhà. cứ đến một nơi mới vẫn còn mùi sơn mới. vẫn còn bộn bề nhưng mà chỉ cần ở bên. cạnh nhau ấy thì mình sẽ tự sắp xếp mọi. thứ mình sẽ nấu những nồi cơm nấu những. nồi canh và nó sẽ thành một cái nhà. cái hình ảnh ngồi gai đấy cũng bước vào. thờ đó là nhiều và. làm thế nào để giải thích cho thế hệ. tiếp theo cái nồi gang này kia nhỉ vì là. Nồi gang đấy là từ Hải Phòng đưa lên đấy. chị. là chiếc đấy mà nói là. anh chồng cũng là người Hải Phòng.
Bước vào cuộc quay này. nhưng mà thôi Có những thứ nó sẽ nằm. trong thơ vậy cũng không phải là trẻ con. bây giờ bảo nấu nồi gang thì cũng không. thể hiểu được nhưng thôi có những cảm. giác như Thơ nó cũng là nơi mà mình cắt. lại được rất là nhiều thứ nhỉ Em có hay. đọc lại thơ của em không em thì không. nhưng mà chồng em thì có rất là nhiều. sức em cũng hay kiểu thu âm thơ. Ngồi mà còn tán tỉnh nhau ấy chị cũng. thu âm thì chồng em rất là thích bật lên. để nghe lại mặc dù em thì hay có bị cái. cảm giác kiểu Queen ghi khi mà nghe. giọng mình ấy Nhưng mà đấy Nhưng mà. thỉnh thoảng khi mà kiểu rất lâu rồi sau. đó em mới đọc lại những cái bài mà em. biết từ lâu thì thứ nhất là Em thấy dở. Em thấy dở Em thấy nó không còn hay nữa. kiểu như là bây giờ tôi viết chắc là tôi. sẽ viết nó hay hơn nhưng mà cái cảm xúc. nó thì em vẫn rất thích nó giúp mình lưu.
Lại những cái bức tranh của những cái. khoảng cuộc sống của mình Thì đấy là một. cái mà em rất là thích thực ra thấy dở. là những cái gì mình viết thì thì chắc. ai cũng tập trung và chị phỏng vấn Ocean. Vương ông Trần Vương cũng là một cái tip. và là biết cái gì cũng muốn sau đấy Kiểu. ném ngay vào thùng rác Còn Mưa Cao Mi. thì nói là cái câu này chị hay chích Nếu. còn nhớ đúng Nó là kiểu đọc lại văn của. mình chả khác gì mặc lại một chiếc quần. lót cũ. ra sau khi em ra cuốn thư này xong em. thỉnh thoảng em cũng hơi bị một cảm giác. hơi hối hận nhẹ. tại vì em Thật ra em cũng viết blog các. từ cũng lâu lâu ấy Nên là các bạn hay. hỏi là sao mãi chị không ra sách Và thậm. chí có những bạn bảo là tại chị mãi. không ra sách mà em lại đi du học rồi. Thế là em phải tự chép tay thành một cái. tập thơ của chị xong để mang đi ra nước.
Ngoài đọc nhưng mà chồng em Thực ra là. để có được cuốn thơ này là ông xã em. cũng động viên nhiều Anh ấy nói là mình. sẽ mãi mãi thấy những thứ mình biết là. dở thôi chuyện đấy Thực ra 10 năm sau em. cũng sẽ vẫn như vậy nhưng mà vẫn nên có. những cái cột mốc cho nó. và một tác phẩm khi mà nó đã được. xuất bản ra rồi thì hãy coi Nó là một. cái đời sống riêng biệt hoàn toàn với. mình đừng động đến nó nữa hãy bắt tay. vào làm cuốn thứ hai thì ông xã em là. ngày nào cũng hỏi em cũng động viên em. là tiếp tục với cái bản thảo của mình đi. chứ còn nếu không có một cái động lực. một cái cổ vũ như vậy thì em nghĩ là. chắc em nghĩ cứ viết kiểu đăng trên mạng. là đủ rồi Tại vì cứ ra một cái này em cứ. thấy kiểu tốn giấy kiểu gì ấy chị tại. thấy mình. em vẫn luôn nghĩ là có nhiều người viết. hay hơn mình rất nhiều Em hay tự hỏi là.
Những cái bài thơ hay nhất Em tin là nó. cũng cũng có rồi những câu chuyện hay. nhất là nó cũng có rồi Thế thì tại sao. mình vẫn phải viết thì em nghĩ à Có thể. là mình vẫn phải viết Bởi vì vào những. năm 2000 20. có một đứa con gái. trong nhà thích kiểu uống trà nấu cơm. nồi gang. kiểu vậy và có thể là cái hình ảnh đấy. vẫn cần một người ghi lại thì em vô tình. là cái người ghi lại Cái chuyện đấy còn. thực ra nãy chị chứng minh có nói một ý. là làm thế nào để bọn trẻ bây giờ nó. hiểu được cái về nồi gang nhỉ Em nghĩ là. cũng không cần hiểu đâu Chị Mỗi một thế. hệ sẽ có những cái vẻ đẹp riêng. nó có một cái nồi gang riêng của nó và. kiểu kể cả trà ấy có những cái tách trà. riêng của họ mình không Tức là em uống. trà này em thấy ngon không nhất thiết là. chị Thủy Minh hay là các bạn trẻ hay là. bất cứ một thế hệ nào khác phải thấy.
Ngon mình cứ có cái tách trà của riêng. mình thôi thậm chí ví dụ cùng là hai vợ. chồng thích uống trà với nhau đi nhưng. vẫn có những loại là em thích uống và. những loại là ông xã em thích mà vẫn. quay về cái câu chuyện thời gian Chị. nghĩ mãi mãi chúng ta không bao giờ hack. được không hack. khi mà thời gian trôi đi trôi qua người. mình đã thành là một thứ thời gian khác. cùng một người khác nhưng mà là một. người viết và đã ra sách em có. mong muốn một cuốn sách để đời em thì. cũng mong ấy Nhưng mà em không biết làm. thế nào tức là kiểu nó không nó không có. công thức cho cái việc đấy để em hay. quất khuất chồng em tại vì anh là người. hay Hãy đưa ra các lời khuyên cho em ở. kia có người hắt xì hơi thực sự đúng. không. Thì anh có nói một ý là cứ sống thôi Tại. vì thực ra mình đâu có biết được Có thể. 10 năm sau em có một cuốn sách để đời.
Thì sao Hoặc là em không có luôn thì sao. thì mình cũng không biết được là đợi. thôi Nhưng mà em lại thấy không không. quá quan trọng đâu chị tức là khi em. nhìn các vĩ nhân em thấy là thường cái. lúc mà họ đang sống. thì tác phẩm của họ không được biết đến. hoặc biết đến mà người ta không coi ra. cái gì hết họ sẽ phải sống trong những. cảnh nghèo khổ đến cuối đời sau đấy thì. phải một vài chục vài trăm năm sau thì. những người khác mới biết đến ấy em lại. không thích thế chị ạ Em thích vui luôn. em hay nói là em có học môn gì Em làm gì. em phải kiểu hạnh phúc luôn tức là em. viết xong cuốn sách là em phải thế thích. luôn em uống một ấm trà là em phải thấy. ngon ngay chứ không thể nào là. em có trà để đấy Xong rồi Hi vọng là 20. năm sau khi con em lớn lên nó sẽ uống và. nó sẽ thấy là kiểu Ôi tuyệt vời quá mẹ. mình có gu cha rất là ổn nó là chuyện.
Của nó Tức là đến đời mà con em ý có thể. con em sẽ thích những thứ khác đợi tôi. thích cà phê thích rượu hoặc là một cái. món uống mà còn chưa xuất hiện Thì đấy. là câu chuyện của con em em không động. đến em muốn được tận hưởng ngay trong. cái thời gian này cái cuộc sống của em. tức là cái giây phút này em đang ngồi. với chị thì minh thì em thấy rất là tận. hưởng một cái buổi sáng trong tuần và. mình uống trà với nhau em thích cái việc. tận hưởng đấy Chị cũng lúc mà chị cũng. rất là gật gù cái đoạn em nói là chúng. ta. không muốn có một cuốn sách để đời nhưng. mà chưa chắc thì thực ra ai cũng có một. cái mục đích để sống cái cuộc sống này. cho nó trọn vẹn thế nhưng mà cách đạt. được nó thì. một là không ai biết hoặc là thực ra. mình biết rồi Nhưng mà cái công thức đấy. nó mông lung của mình chả biết thế nào. thành ra là chị sẽ nghiêng về thừa một.
Thứ công thức mông lung nhé Chị phát. hiện ra tất cả những tác phẩm để đời. mình gạt qua cái việc là tác giả của họ. là ai Họ có thể sống cổ có thể sống. sướng. nhưng cái công thức là cái câu chuyện. của họ. cộng với một bối cảnh lịch sử lẫm liệt. chị đã chị đọc chị nhớ ra chị phát hiện. ra cái công thức này lúc chị đọc cái. cuốn sách thiếu nữ đánh cờ vây Hồi đấy. Mình thấy cái cuốn đấy nó gọi là rên rỉ. ở trên Văn Đàn mọi người nói rằng là văn. học mới của Trung Quốc trỗi dậy các tác. giả nữ trỗi dậy mà mình đọc thì mình. thấy à Đây là một câu chuyện tình yêu. tất cả những câu chuyện đều là một câu. chuyện tình yêu nhưng mà cái bối cảnh. của nó đúng không nó nó lạ lùng một cái. sĩ quan cái người. cô gái Trung Quốc chỉ còn Nhật hay là. loại là cái lúc đấy Cái bối cảnh nó rất. là nhiều thứ Tuy nhiên quay về công thức.
Làm sách để đời thì câu chuyện của mình. mình luôn có mình biết cách kẻ thật tốt. của nó nhưng mà nó vẫn chưa đủ Mình vẫn. cần một bối cảnh lịch sử lắm liệt có thể. mình cũng còn trẻ. em còn trẻ lắm Em đã nhầm tính là đến. lúc con em 18 tuổi chị cũng thế em ơi. Chị nghĩ tất cả các bạn bè mà đang muốn. tự do và đang có rất là nhiều thứ cần. phải làm thì đều tính Ngược lại nếu mà. em đã tính là à đến khi con em 18 tuổi. thực ra em còn cũng vẫn còn thức trẻ Ok. Thế à điều khác nhau bao nhiêu tuổi 18. tuổi là bao nhiêu tuổi. em thấy vậy thì không Em xem số của hats. Đang ngồi đây khỏe mạnh năng lượng thì. không không thể nghĩ bàn thì em thấy. được Ok vậy thì đấy có thể mục tiêu của. mình chăng đến năm 93 tuổi mình có ngồi. đây và mình đang có 1 gallary có cuốn. sách để đời đó mình có những thứ đấy. không thì em có nhớ là có một cái chi.
Tiết là bà đến lúc 37 tuổi bà mới đổi. nghề em còn chưa đến 37 tuổi gì Em còn. quá trẻ còn có thể còn rất nhiều thứ. khác ở cái phần đời còn lại nó đang chờ. em em cũng không mong là mong ngóng đến. cái đoạn đấy đâu anh Em nói là em Hay. thích kiểu tận hưởng ngay cái lúc này. giống y như cái khoảnh khắc mà hồi đó em. ngồi đó em. nấu cơm trồng một cái cây kiểu vậy thì. em mình đã sống rất là trọn vẹn được cái. thời điểm đấy rồi xong đến cái thời điểm. này thì mình làm một thứ khác cũng đúng. thôi vì chị nghĩ là đúng là bối cảnh. lịch sử là thứ mình không có thể chạm. tới đâu. và quay về bà Xuân Phượng thì đúng là dù. người ta không đưa chúng ta con người. không hack được thời gian nhưng mà đấy. là một tượng đài để mình nghĩ là thời. gian làm nhiều cho mình có thể Còn nhiều. ai đấy đã luôn giới hạn cho chúng ta là.
Áo tuổi nghỉ hưu là 65 tuổi 60 tuổi phụ. nữ 60 Đàn ông 65. và sau đó chúng ta cứ nghĩ là mọi thứ. chấm dứt ở đâu. và kể cả bà khi mà giây phút bà nói là. tôi nghỉ hưu rồi thì mình cũng biết thừa. là nói thế thôi. tôi sẽ tôi sẽ như một cái người nghệ sĩ. mà chết ở trên sân khấu làm sao nói. trước được cái gì nhỉ Mình cứ bước qua. rồi nó sẽ thành là như thế. Chị cũng công nhận là đến một lúc thì có. một cái quyển sách để đời hay không nó. cũng không quan trọng cũng là phải vui. vui. mặc dù em rất là hâm mộ bà Xuân Phượng. nhà em cũng không mong sống ở thời chiến. tranh như bà đâu. Thì ý em là thế tức là em cảm thấy may. mắn tức là nếu mình cứ cho là bây giờ. mình có một đời sống kiểu nhạt nhẽo đi. em Ví dụ vậy mặc dù em không thấy. của em em thì không nhưng mà em sẽ vẫn. cũng có làm một cái là kiểu lâu lâu ấy. mình thử mở ra xem thì mọi người hay nói.
Vui là thông điệp vũ trụ thì em cũng có. một chị bạn chị cũng hay bói thơ của em. thì chị ấy bảo là đấy có một cái hôm mà. chị đang kiểu bị lo lắng hồi hộp cái gì. đó thì chị có mở ra và nó ra một cái bài. là bài thơ thế Thế là chị kiểu ở Ok góc. sách lại thở được một vài hơi và cũng. thế kia thế Thực ra bài thơ bằng yêu Bảo. Lạc thì tương đối là lợi thế ạ Cái sự. yên cái thậm chí chúng mình còn biết ra. vài cái câu mà mình cái câu mà kiểu như. là hai cái câu nhá Có thể là mình là một. người mẹ nữa Mình thấy mình thấy hai cái. hai cái cái đoạn ngắn ngắn nhưng mà nó. thôi cứ đọc nhé. mẹ đưa em qua rẫy rong ruổi với mây trời. mẹ đưa em qua rẫy Xem hạt mầm trổ cây. cây yên tĩnh đấy nó nó ở trong giữa kệ. những cái câu chữ. một cái hình ảnh đấy Mày có một câu siêu. hay Mẹ ơi cái nắng dính tay Ừ thôi để đó. như vậy cho thơm thì mới nói là đói thơ.
Như thế này thì nhàn bởi vì nó sẽ luôn. kéo người ta nó sẽ không khiến cho người. ta nghĩ rằng là phải lao vào một cái gì. đấy khốc liệt ngay cái việc ở ngay cái. khoảnh khắc này thì nó đã là một cái. kiểu cái món quà thế nhưng mà chị sẽ bói. một bài thơ cho em về quán trà sắp mở. của em. Chị đặt đề rồi em việc em là người giàu. nhé Thế xong anh phải đọc lên hả chị. em đừng hôm nọ. Cái người này hát Sai nhạc thì khán giả. có biết không nhỉ Tại vì một cái bài mà. không phải họ sáng tác thì tất cả mọi. người biết Nhưng mà ví dụ một cái người. họ cứ hát sang nhà xong họ bảo là đấy là. đến lúc đấy tôi. nên mình đang đưa cho một nhà thơ bài. tập thơ của bạn ý xong rồi lại đọc lên. và lại đang hơi Giấu cái vách quần thôi. dưới bàn có bao giờ bịa ngay sau một cái. gì mới không nhỉ Không chị ơi Em không. làm thế đâu nhưng mà anh cũng phải sợ.
Thôi Được em sẽ ok bói về quán trà tương. lai của quán trà sắp mở tương lai của. Quán Tràm cửa tiệm của làng sẽ ra sao. hôm qua đấy thì tên là À thế à. Lần sau em sẽ không. Bài này tên là kể một chuyện dài. em sẽ đọc bài này mặc dù nó nói liên. quan đến quán trà thì chắc là không. nhưng mà. nó lại liên quan đến em nó nằm ở trong. ngay cái phần bữa sáng tức là phần nói. với em ấy thì em sẽ đọc nhưng mà khi mà. lên sóng mà dài quá chị cứ cắt đi. bài thơ có tên là kể một chuyện dài. không biết làm người tốt thế nào tôi hay. làm sai. tôi vùng vẫy thuở bé vì chiếc váy mong. mặc còn phơi ướt. con mèo đang nuôi tự nhiên đi phượt. con cá tự nhiên giãy chết một chiều tôi. làm tôi không biết điều sao tôi hiểu mẹ. đi làm vất vả. Tôi chỉ không thích ăn cơm với cá. Tôi muốn ăn thịt gà kho gừng con mèo đi. lạc mắt tôi rưng rưng nhưng tôi chẳng.
Khóc ngày ông tôi mất. ai hiểu tình yêu bằng điều máu mủ. tôi chưa dành thốt thưa quan tài bóng đã. đổ chiều. tôi không dám nói điêu. Không chỉ thề năm 13 tuổi. không thích mấy trò đùa vui gọi tên bố. mẹ làm hài. Nhưng nói chung Tôi dại không biết điều. đúng sai đối đãi bạn bè. nên tôi hay thụt về một góc. lớp bảng đen phấn trắng tự xa tôi. Giá mà hồi đó tôi hiểu chuyện. chắc cũng khéo vun sắp xếp lòng mình. tôi cũng chẳng thông minh không thuộc. bảng cửu chương Hãy tính nhầm tiền trợ. ra đường hay bỏ lỡ. Cúc ngã tư rẽ về. tính tôi chậm chạp lề mề. làm việc chi cũng trễ một nhịp. yêu đương cũng lín. sợ ai đó bỏ mình. Chuyện Đời Tôi Linh tinh. Tôi định sống gọn gàng cho khỏe. nhưng đôi khi trời bày vẽ học đòi thử. thách mong ngày tôi khôn. Chuyện Đời Tôi chẳng chỗ chôn ngày mai. lá cũ mong thành đốm lửa hát bên đồi rồi.
Tắt. kể chuyện sa vạn dặm chân cũng mỏi mỏi. nhiều. bạn ngồi ngắm lá ban chiều nghe anh đọc. nốt một điều trong thơ. thì. cái thơ này là một cái bài mà em nó cũng. nói lên được một số điều với em ấy hồi. em đi học ấy thì em không được bạn bè. yêu thích lắm. Hồi mà em còn nhỏ để em cứ nghĩ là đấy. là lỗi của các bạn đi. Em nghĩ là à Chắc do mình hơi khác người. nên là kiểu các bạn không thích nhưng mà. thực ra thì sau này em nghĩ lại thì nó. là cái kỹ năng xã hội của em cũng tốt. thật sự là tức là em không biết. những cái cơ chế chung khi phải chơi. trong một đám bạn hay ở trong một tập. thể một lớp nữa nó phải làm những cái gì. em hay làm sai. chỉ đến khi mà sau này khi mà em càng. lớn thì em càng có cơ hội này gặp những. người hợp với mình hơn này ở trong những. môi trường mà nó nó phù hợp và mình cũng. cũng biết phải nói gì Làm Gì Hơn.
Nhưng hồi đấy thì mình còn dại nhiều. Em không thuộc bảng cửu chương một trong. những thú vui của chồng em là ngày hỏi. em 7 x 8 bao nhiêu sau đó ngồi cười. rồi em Em tên lạc ấy nên em cũng hay đi. lạc. thì đấy thì em cũng Em có nói một cái. câu là ngày mai lá cũ mong thành đốm lửa. khắp bên đồi rồi tắt thì em nghĩ em là. một phần rất là nhỏ cuộc sống thế là khi. mà chị thì mình nhắc đến cuốn sách để. đời em cũng cũng không biết là ý là em. nghĩ rằng em không phải kiểu vĩ nhân hay. là một thiên tài sẽ để lại những cuốn. sách rất là giá trị Nhưng mà em nghĩ em. sẽ là một cái gì đó một cái lá rơi một. cái bông hoa một chén trà mà nếu mà ai. đi qua mà họ vô tình gặp có thể nó sẽ. nó sẽ tạo ra một cái duyên gì đấy Kiểu. có những người họ gặp em hay là họ đọc. thơ em xong tự dưng họ đưa ra một cái. quyết định gì đó tức là nó giống như một.
Cái dấu phẩy đấy chị mình cứ làm dấu. phẩy như thế cũng hay không nhất thiết. phải làm một ngôi sao sáng hay là một. thiên tài một cái gì đó rất là rực rỡ ở. trên bầu trời chị em cũng nói hộ cho. nhiều người biết bao nhiêu người trong. số chúng ta sẽ trở thành vị nhân đây và. ai cũng là vĩ nhân thì ai cũng là vì sao. sáng thì ai tối đấy mình đều đóng một. cái vai ở trong cái cuộc đời của mình. mình đều mong là. có ai đi qua cuộc đời mình và cảm thấy. dễ chịu. như một cái buổi sáng Mình ngồi nói. chuyện. mình cũng được uống 2 cốc cà phê xong. được thưởng thêm cái cốc mây nữa. mà mình cũng chỉ nghĩ là à hơn một tiếng. trôi qua mọi người có thể đang làm gì. đấy nghe mình có những người nghe mình. trước khi đi ngủ những người nghe mình. là buổi sáng những người đang cần có một. cái quyết định gì đó hoặc cũng đơn giản.
Là chẳng may đang ở trên youtube Thì. thấy. là gì thì cũng không quan trọng lắm Mình. nghĩ là cứ thôi Cứ bình thường nhưng mà. ngày trôi qua thôi. chị kết lại cái Podcast của mình này. bằng một cái câu kinh điển. nếu ngày mai phải lên hoang đảo khi đi. không mang theo chồng mà hai đứa con. phải đi một mình chỉ mang theo một cuốn. sách thì Đấy là cuốn gì Thực ra nếu mà. thực tế mà em phải lên hoang đảo chị. chắc em sẽ không mang theo sách nhưng mà. em hiểu là ý chị khi hỏi câu này nó khác. nên em sẽ. em sẽ mang theo một cuốn mà em đang đọc. tức là ý em là cái thời điểm đấy Em đang. đọc cuốn nào thì em sẽ mang theo cuốn. đấy thì ở thời điểm này á thì nó là cuốn. một cuốn thơ. của Bác Trần vàng sao. để có tên là bài thơ của một người yêu. nước mình chị thì mình có đọc. thì em Chắc là có gì là em sẽ tặng chị. thì. bác Trần Hoàng sao là một người mà khi.
Mà đọc thơ của Bác thì em rất cảm động. em không có cảm giác là mình đang đọc. thơ mà giống như cái bài vừa nãy em vừa. đọc là kể một chuyện dài ấy chị toàn bộ. thơ của Bác Trần Văn sao là một sự khắc. họa về cuộc đời của bác đọc thơ mình. không thấy một cái gọi là kỹ thuật thơ. hay là thể thơ hay thế nào cả bác ấy. viết những câu thơ rất là cảm động. bài thơ của một người yêu nước mình yêu. từ cái gì Yêu từ cái trái Bếp Yêu từ. việc là có ba ông thà ông có ba ông táo. thờ trong bếp và tuổi thơ buồn nhưng một. giọt nước trong lá sen. thì cuộc đời của bác thì cũng không được. dễ dàng lắm với chị cũng khổ cũng nghèo. thì trong một cái giai đoạn đấy thì ai. cũng khổ thế cả và Nhưng mà mình đọc. mình thừa thấy thương nhưng mình không. thấy kiểu bi lụy mình thấy đây là một. tâm hồn vẫn rất đẹp và trong những cái. hoàn cảnh khó khăn như vậy thì Cái ngôn.
Ngữ đấy nó giản dị ấy chị Ví dụ như bác. có một bài thơ Em thì không Không nhớ. thơ được nhưng mà em vẫn nhớ một bài nói. về chuyện là hai vợ chồng lấy nhau thì. chỉ nói là tôi kiểu mừng vì em và tôi. nên vợ nên chồng rất là dùng những cái. ngôn từ vẫn rất giản dị như chị em mình. nói chuyện với nhau. và khắc họa được một cuộc đời của một. con người toàn bộ cuộc đời của bác trải. lên trên thơ. Nếu phải chọn cái hình ảnh là mình sẽ. thành một người viết thơ như thế nào thì. anh nghĩ là em sẽ như thế. em thích cái cảm giác đấy cái câu mình. hay nghe Hồi xưa là kiểu nét chữ nét. người. thực ra vào buổi sáng nay thì mình cũng. đọc lại cái cuốn của là chưa bao giờ. mình cảm giác cái cái câu để nó gần như. thế mới đúng là đây là Ford những người. nhiều chữ Thực ra nhiều chữ thì thậm chí. lại khó đoán biết hơn là hơn là thơ thơ.
Thì có nhiều ẩn ý có vần có nhạc Ở trong. đấy Cái người mà học nhạc hay là có nhạc. thì cái thơ của họ cũng thành thót nhưng. mà Đúng là nét chữ là nét người mình cảm. giác là cái con người của họ thực ra khi. cầm cái cuốn sách cuốn sách nó cũng hay. có thể em nói là đôi khi em hơi hối hận. nhưng mà chị vẫn cảm giác là đúng là cái. con người trải ở trên cái cuốn sách đấy. Và Cuốn này Bây giờ hết rồi thì sẽ được. tái bản chưa và bao giờ có cuốn mới. cái này mình hứa xong rồi nó sẽ được thu. lại đúng không em cũng sợ em không dám. hứa em thì mong là trong năm nay. hoặc là năm sau. mà em em cũng đang làm nhưng mà em không. dám nói là nó về cái gì nữa tại vì có. cái hồi mà em mới ra Cuốn này em cũng có. các bạn hỏi em là cuốn Tiếp theo chị. định làm về cái gì xong em cũng trả lời. nhưng mà sau đấy Khi bắt tay vào làm thì.
Em lại đổi ý em sẽ không nói nhưng mà em. vẫn muốn được viết tiếp và nếu may mắn. thì nó ra được những cuốn. những cuốn sách mà nó có thể chạm vào. được ai đấy mấy con em cũng gặp một bạn. xong bạn cũng nói là bạn ấy thì có học. bổng đi sang Mỹ thì bạn ấy có cầm theo. cuốn thơ Bạn nói là muốn chơi giúp bạn. đi an ủi xong cái khoảng thời gian mà ở. một cái nơi xa cô đơn thì em bảo ở cũng. khá nhiều bạn kiểu đi du học và đọc thơ. của em ý em nghĩ là à Thế thì những lúc. đấy Cái cái kiến thức hay cái sự gọi là. tri thức về sự Minh Triết rồi Có thể họ. đã luôn tìm được những chỗ khác rồi Thế. thì họ tìm ở mình cái gì có thể là chỉ. là một cái phút nào đó và họ thấy được. nhẹ lòng hơn được dễ chịu hơn. bớt mệt mỏi hơn trước khi bước tiếp trên. những cái dòng dòng chảy có thể là nó sẽ. rất nhiều thăng trầm cảm. được buổi sáng được đến uống trà đây là.
https://www.youtube.com/watch?v=dK9ilBQMYv0Khi phỏng vấn các tác giả sách trên have. sheet thì mình có một cái vị trí hơi đặc. biệt dành cho các nhà thơ như là Binz. cũng là một nhà thơ này rồi mình có. Ocean Vương này mình có một tác giả thơ. cũng rất là rất là đặc biệt ở Hà Nội là. hôm nay ch